“Đệ tử biết sai rồi!!!” Trên bầu trời phương xa, Ninh Dạ bị bà lão đánh cho chạy trối chết. Nhưng đối phương là trưởng bối, còn không thể hoàn thủ. Được rồi, có hoàn thủ cũng chẳng đánh lại được. Bà lão chém Ninh Dạ chín chín tám mươi mốt đao, lại đánh một trăm lẻ tám côn, mỗi côn nặng như núi, cho dù Ninh Dạ mình đồng da sắt cũng đau tới mức nhe răng trợn mắt. Đánh mãi một lúc lâu bà lão mới dừng tay, thở hổn hển nói: “Thôi được rồi, bỏ đi, già...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.