Ninh Dạ phát hiện giờ phút này mình đang đứng trong một không gian hư ảo. Đỉnh đầu có chín vầng thái dương rực rỡ treo cao, nói là thái dương nhưng trong mỗi vầng lại ẩn chứa dị tượng. Có cái bên trong loáng thoáng cảnh tượng gốc cây che trời; có cái như rồng bay voi chạy; còn có cái xuất hiện từng đợt thiên lôi, giáng xuống không ngừng nghỉ; còn có một vầng mặt trời hiện lên hai màu trắng đen, tựa như bức tranh thủy mặc, hết sức tự nhiên. Trong lòng Ninh Dạ đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.