Mây mưa ngừng cơn, Công Tôn Điệp lười biếng nằm trong lòng Ninh Dạ, đôi mắt cực kỳ thỏa mãn. Ninh Dạ vừa rồi còn đói khát như lang sói, giờ đã hóa thành thánh nhân. Y đang tập trung vận hành Côn Lôn kính, quan sát tình hình trong Vạn Tiên tông. Chuyện này khiến Công Tôn Điệp tức giận khó tả. “Này, có phải đàn ông các người đều như vậy không? Trước thì như ma, sau thì như thánh?’ Ninh Dạ bất mãn nói: “Đâu ra các ngươi thế? Nói cứ như nàng từng trải nghiệm nhiều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.