Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã qua thời hạn một tháng. Khoảnh khắc tiếng chuông vang lên lúc nửa đêm, bầu trời đột nhiên có đám mây xuất hiện, ánh sét ẩn hiện, phương xa có tiếng động vọng lại. “Giờ tý đã qua, giờ chiến sắp tới. Tu sĩ Cực Quang, cúi đầu chờ chết.” Tiếng quát ầm ầm như tiếng sấm, lai như thiên thần tuyên án, mang theo uy nghiêm vô thượng. Ninh Dạ ngồi trên “tường thành” nhìn lên không trung, mỉm cười nói: “Ồ, còn không muốn lãng phí một phút nào.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.