Trên một sườn dốc nhỏ sau núi, một gốc cây cổ thụ lẻ loi, bốn phía trống trải.
Vương Sâm đi tới đây, thấy một hư ảnh đứng dưới gốc cây, mờ mờ ảo ảo, khó lòng thấy rõ.
“Ảnh Huyễn thuật?” Vương Sâm cười nói: “Không mấy ai học thứ này, nếu ta kiểm tra một chút có lẽ sẽ tìm ra ngươi.”
Ninh Dạ trả lời: “Thế thì e là ngươi sẽ thất vọng rồi.”
Vương Sâm đã hiểu, chắc chắn thứ này không nằm trong số những năng lực mà đối phương công khai.
Vương Sâm không lãng phí nước bọt nữa mà nói thẳng: “Ta có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp.”
Ninh Dạ vui vẻ: “Ta còn chưa tới nhờ ngươi giúp ngươi lại tới nhờ ta giúp?”
“Như ngươi nói thôi, hợp tác cùng có lợi. Chuyện này cũng tốt cho ngươi.”
“Nói thử đi.”
Lúc này Vương Sâm mới nói.
Hắn nhập môn sớm hơn Ninh Dạ một năm, bây giờ tâm pháp cơ bản đã lên tầng thứ bảy nhưng thực tế Vương Sâm còn tu luyện luyện vài bí pháp của Mộc Khôi tông, e rằng thực lực thật sự của hắn còn mạnh hơn Tàng Tượng đỉnh phong một chút.
Đương nhiên đây không phải trọng điểm,Trương Liệt Cuồng rọng điểm là khoảng thời gian vừa qua Vương Sâm đã rút ra kinh nghiệm xương máu, hắn cho rằng vấn đề lớn nhất của bản thân là không có sư thừa.
Không có sư thừa không chỉ mang ý nghĩa hắn không được chiếu cố thêm, quan trọng nhất là không có chỗ đựa.
Đừng nhìn Ninh Dạ có vẻ không được Trương Liệt Cuồng ưa thích, nhưng thực ra ngoại trừ Trần Trường Phong, thường thì y không gặp phiền toái gì. Không phải vì Hắc Bạch thần cung hòa hợp mà vì y có sư phụ, cũng là có chỗ dựa.
Con đường tu hành trước nay chưa ừng yên ổn, chuyện ức hiếp lẫn nhau thường xuyên xảy ra.
Nhưng có ức hiếp thế nào đi nữa, thường thì các đệ tử đều không ức hiếp những người đã có sư thừa, trừ phi là môn hạ Thiên Cương như Hứa Ngạn Văn bắt nạt môn hạ Nhân Ma, đấy mới là bình thường.
Chính vì vậy Vương Sâm vẫn muốn nương nhờ một vị cường giả, giúp bản thân có chỗ dựa, như vậy mới có thể phát triển tốt hơn.
“Ngươi muốn tìm sư phụ thì liên quan gì tới ta?” Ninh Dạ hỏi.
Vương Sâm trả lời: “Đoạn Hồn Nhân Ma vừa mất một đệ tử, hắn định bổ sung nhưng không định nhận người mới mà trực tiếp thu nhận một người đã có cơ sở trong số đệ tử ngoại môn.”
Đoạn Hồn Nhân Ma - Thường Đoạn Hồn?
Một trong Cửu Đại Nhân Ma?
Tứ Cửu Nhân Ma của Hắc Bạch thần cung chia thành Cửu Ma, Cửu Quân, Cửu Tuyệt, Cửu Vương.
Thất Sát Thiên Đao là một trong Cửu Tuyệt, Đoạn Hồn Nhân Ma là một trong Cửu Ma, thực lực cường đại, hành xử còn tàn nhẫn hơn cả Trương Liệt Cuồng.
Trương Liệt Cuồng giết người ít nhất còn là đối phương chọc tới ta, ta mới tới giết.
Đoạn Hồn Nhân Ma giết người lại chẳng cần lý do. Hôm nay tâm trạng tốt, giết vài người, tâm trạng không tốt cũng giết vài người, thời tiết tốt giết vài người, thời tiết không tốt cũng giết vài người.
Với hắn mà nói, giết người chính là thú vui.
Đã là thú vui thì cần gì lý do?
Vương Sâm nói: “Mấy ngày qua ta cố gắng móc nối, đã khá thân thiết với Tống Cửu Miêu, một đệ tử dưới trướng Đoạn Hồn Nhân Ma, được hắn đề cử. Ta đã là một trong số những người được xem xét, nhưng còn hai đối thủ cạnh tranh khá phiền phức.”
“Ngươi muốn ta giải hai đối thủ cạnh tranh này giúp ngươi?”
“Đúng vậy?”
“Có lợi gì cho ta?”
“Ta trở thành đệ tử của Đoạn Hồn Nhân Ma, có thể giúp được ngươi nhiều hơn. Ngươi giết bọn chúng cũng có thể thu được đủ lợi ích từ người bọn chúng.”
“Ta muốn giết người cướp của đâu cần ngươi sắp xếp. Còn lợi ích của chuyện ngươi trở thành đệ tử của Thường Đoạn Hồn lại quá mờ mịt với ta.”
“Vậy ngươi muốn gì?”
Ninh Dạ cúi đầu suy nghĩ: “Mộc Khôi tông giao cho ngươi nhiệm vụ ra sao?”
Vương Sâm không ngờ y lại hỏi câu này, hơi đờ người ra nhưng vẫn đáp lời: “Không có nhiệm vụ cụ thể, nhiệm vụ chủ yếu bây giờ là tăng cường bản thân, chỉ khi đúng trên vị trí đủ cao mới có thể phát huy tác dụng.”
Nói vậy cũng đúng, nếu thực lực thấp kém thì có làm mưa làm gió đến đâu cũng chỉ là gợn sóng lăn tăn trên mặt hồ.
Cũng như Ninh Dạ làm nhiều chuyện như vậy nhưng Hắc Bạch thần cung thậm chí chẳng có cảm giác gì.
Đương nhiên, khác với Vương Sâm, mỗi chuyện Ninh Dạ làm đều là bậc thang cho hành động trong tương lai, ví dụ như bố trí tại Giám Sát đường thành công đã giúp Ninh Dạ quan sát được mọi hành động của Giám Sát đường rõ như lòng bàn tay, từ đó có thể bảo vệ bản thân tốt hơn.
Trong chuyện này, Vương Sâm không bằng Ninh Dạ.
Lúc này nghe Vương Sâm nói vậy, Ninh Dạ hỏi: “Đẫu sao cũng phải có phương hướng đại khái chứ? Chẳng lẽ vì Tống Cửu Miêu mà ngươi lựa chọn Đoạn Hồn Nhân Ma?”
Vương Sâm không ngờ Ninh Dạ lại suy nghĩ kín kẽ như vậy, đành phải trả lời: “Gián điệp cấp cao của Mộc Khôi tông tìm hiểu được không lâu sau Hắc Bạch thần cung sẽ có một hành động lớn, có lẽ có liên quan tới Mộc Khôi tông, mà Thường Đoạn Hồn là một trong những người phụ trách chuyện này. Tông môn muốn ta có thể tra rõ mục đích của hành động lần này.”
Có liên quan tới Mộc Khôi tông? Thường Đoạn Hồn trong Tứ Cửu Nhân Ma là một trong những người phụ trách?
Ninh Dạ cúi đầu suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi chờ ta một chút.”
Nói xong bóng đen đã biến mất.
Vương Sâm không hiểu gì nhưng đành phải chờ đợi.
Cùng lúc, tâm thần của Ninh Dạ đã tiến vào Thiên Cơ điện, khởi động Côn Lôn kính.
Dính tới hành động của Tứ Cửu Nhân Ma, Ninh Dạ không thể nhìn trộm được, nhưng kế hoạch đã được đặt ra là quá khứ, việc thể suy diễn tính toán của Ninh Dạ sẽ thuận tiện hơn nhiều, điều kiện là đối thủ không thi pháp che giấu.
Cũng may là Hắc Bạch thần cung không dùng nhiều thủ đoạn bảo mật đối với hành động lần này -- Thật ra người trong tiên môn rất ít khi có ý thức bảo vệ thông tin, trừ phi là đại sự cần bảo mật tuyệt đối, trong tình huống bình thường bọn họ chỉ che giấu các thứ bảo vật tài nguyên.
Chính vì vậy Ninh Dạ rất khó tra được mảnh vỡ của Thiên Cơ điện nhưng tra xét nội dung khảo hạch hay tin tức về hành động sắp tới lại rất dễ dàng.
Chỉ chốc lát sau, Ninh Dạ đã hiểu đầu đuôi mọi chuyện, sau khi suy nghĩ rõ ràng, y rời khỏi Thiên Cơ điện, trở lại bên cạnh Vương Sâm.
Y nói: “Có phải Mộc Khôi tông có một phân đà bí mật ở Mộc Lưu trấn không?”
Vương Sâm kinh hãi: “Ngươi biết cái gì rồi?”
Mộc Lưu trần nằm ở biên giới của Thiên Châu và Mặc Châu, thực tế nó nằm trong khu vực cuối cùng Mặc Châu. Thế nhưng Mộc Khôi tông đã xây dựng một phân đà bí mật ở đó, thật ra Vương Sâm cũng không biết chuyện này, nhưng hắn là người có tâm cơ thâm sâu, sẽ không thừa nhận.
Ninh Dạ đã nói: “Phân đà bí mật này đã bị Hắc Bạch thần cung phát hiện, lần hành động này của Thường Đoạn Hồn chính là diệt trừ phân đà.”
Vương Sâm lấy làm lạ: “Sao một phân đà thôi mà cần Thường Đoạn Hồn đích thân ra tay?”
Ninh Dạ trả lời: “Vì Mộc Khôi tông phát hiện một vùng đất ngầm ở đó, trong vùng đất dó có một gốc cổ thụ Ký Hồn, một thời gian nữa nó sẽ trưởng thành.”
Cổ thụ Ký Hồn?
Vương Sâm nhanh chóng hiểu ra, đây là đồ tốt, đặc biệt là với Mộc Khôi tông, nó là tài liệu thượng đẳng để chế tạo con rối cao cấp.
Chẳng trách họ lại thành lập phân đà ở đó, cũng chẳng trách Thường Đoạn Hồn lại đích thân ra tay, vì chắc chắn người phụ trách phân đà đó có thực lực khá mạnh.
Ninh Dạ đã nói: “Ta đã giúp ngươi điều tra tin tức, ta cũng có thể giết người giúp ngươi, còn điều kiện à... ta muốn một chút cổ thụ Ký Hồn.”
Vương Sâm lộ vẻ khó xử: “Chuyện này...”
Ninh Dạ trả lời: “Nếu không có tin tức này, chắc chắn cổ thụ Ký Hồn sẽ không thuộc về Mộc Khôi tông, thậm chí người phụ trách khu vực mật đó sẽ chết rất thảm. Nhưng bây giờ đã nhận được tin, chuẩn bị từ trước, chắc chắn cổ thụ sẽ là của các ngươi. Ngươi lập công lớn như vậy, đưa ra chút điều kiện cũng không quá đáng.”
“Nói thì nói vậy nhưng dù sao ta cũng là người của Mộc Khôi tông, không thể đưa điều kiện như vậy được.”
“Đó là chuyện của ngươi, chẳng lẽ ngươi không có năng lực giải quyết vấn đề này à?”
“Chuyện này... Thôi được, ta sẽ cố gắng hết sức.”
“Ta chờ.”
——————————————————
Ba ngày sau.
Có người phát hiện hai thi thể dưới chân núi, chính là hai đối thủ cạnh tranh của Vương Sâm.
Theo tình hình tại hiện trường, có lẽ hai người giao chiến, cuối cùng thành ra đôi bên cùng chết. Vừa hay hai người này đanh tranh giành làm đệ tử của dhnt, như vậy đã có động cơ.
Cứ thế, Vương Sâm chính thức trở thành đệ tử của Đoạn Hồn Nhân Ma.
Khi biết chuyện này, Vương Sâm đờ ra rất lâu.
Hắn đã tưởng tượng ra rất nhiều thủ đoạn Ninh Dạ dùng để giết người, cũng tìm đủ loại lý do để tẩy trắng cho bản thân, nhưng không ngờ kết cục cuối cùng lại như vậy.
Kết hợp với những điều hắn thấy đêm hôm đó, cuối cùng Vương Sâm xác nhận một chuyện.
Ảo thuật!
Người âm thầm liên lạc với mình chắc chắn cực kỳ tinh thông thủ đoạn ảo thuật, chuyện này cũng cực kỳ phù hợp với sự việc ở Hòe Âm sơn ngày trước.
Có thể khiến hai người có tâm pháp tầng thứ bảy tự đánh nhau tới chết mang ý nghĩa thủ đoạn ảo thuật của đối phương đã cao minh tới mức độ nhất định. Tuy đối phương luôn miệng nói thủ đoạn của y không được công khai, nhưng chưa chắc thủ đoạn này đã có thể ẩn giấu toàn diện.
Vương Sâm âm thầm thiết lập danh sách nghi ngờ của bản thân, Ninh Dạ nắm giữ Phù Thế châu nên cũng nằm trong đó.
Không phải hắn muốn bán đứng ai, chỉ có điều đối phương biết về mình nhưng mình lại không biết gì về đối phương, có vẻ quá bị động.
Vương Sâm không thích bị động.
Không ai thích bị động.
————————————————
Một tháng sau, một tin tức kinh khủng lan truyền.
Tam đại nhân ma của Hắc Bạch thần cung dẫn theo đội hình tập kích phân đà ở Mọc Lưu trấn, không ngờ Mộc Khôi tông đã chuẩn bị mai phục từ trước. Tứu Cửu Nhân Ma có hai người chết ngay tại chỗ, vô số đệ tử mất mạng,của hỉ có Đoạn Hồn Nhân Ma may mắn thoát thân. Đệ tử vừa thu nhận là Vương Sâm liều mình cứu giúp, thân thể bị trọng thương nhưng thoát được cảnh nguy hiểm, tránh được truy đuổi, cõng Đoạn Hồn Nhân Ma về Cửu Cung sơn.
Cùng ngày, Đoạn Hồn Nhân Ma tuyên bố thời hạn thử thách của Vương Sâm kết thúc, chính thức nhận hắn làm đệ tử chân truyền, ban cho Đoạn Hồn đao kinh, danh tiếng của Vương Sâm lập tức vang xa.
Lại qua nửa tháng, Ninh Dạ nhận được quà của hắn.
Một tấm Ký Hồn cổ mộc.