Hậu Cức sơn, Tuyết Thần cung. Tân Tiểu Diệp ngơ ngác ngồi dưới đất. Lúc này, tâm trạng của cô lại hết sức bình tĩnh. “Hóa ra sư phụ đã biết từ lâu, sư phụ tuệ nhãn như đước, đệ tử biết tội.” Tuyết Yêu Mỗ Mỗ ngồi lại ghế trên, ánh mắt phức tạp nhìn ái đồ: “Tuệ nhãn? Cái này thì liên quan gì tới tuệ nhãn? Hàn Cô Sương ta tu hành cả đời, xưa nay luôn dựa vào tu vi thông thiên. Nếu nói nhìn người thì ta chẳng có cái bản lĩnh đó, nếu không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.