Vừa cảm thụ được tiếng ngâm này Ninh Dạ lập tức biết không ổn. Thân hình y lóe lên, đã đưa Công Tôn Điệp vào trong Thiên Cơ điện. “Phù!” Ninh Dạ thở phào một tiếng: “Di vật Thánh Nhân, quả nhiên bất phàm. Chỉ rung động một cái thôi mà lay động cả cửu châu.” “Lay động cửu châu?” Công Tôn Điệp kinh ngạc, cô không cảm nhận được. “Ngươi ấy, tốt xấu gì cũng là Vô Cấu, tu pháp mà không tu tâm.” Ninh Dạ lắc đầu. Lại nhìn bàn xoay trong tay, cầm Tử Tinh lên, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.