“Ta phục ngươi rồi! Được rồi, ta thừa nhận ngươi không phải một trong số mười người hung ác nhất mà ta từng thấy, ngươi là số một. Ngươi quá tàn nhẫn!” Nhìn gương mặt Ninh Dạ lại phủ kín vết sẹo, Công Tôn Điệp cũng khóc không ra nước mắt. Cảm giác như mình dốc hết sức lực xây lâu đài cát nhưng lại bị người ta tiện tay đẩy một cái, hoàn toàn sụp đổ. Đúng là đẹp trai không quá ba giây. Nhưng Ninh Dạ còn chưa hài lòng. Đầu tiên y nhờ Cừu Bất Quân chữa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.