Đối diện với chuyện này, Ninh Dạ chỉ nói: “Được, được lắm. Các ngươi đã hung hăng như vậy, cũng phải cho các ngươi biết mùi mới được.” Nói xong y búng tay một cái, một vệt sáng bắn tới chân trời. Chỉ thấy trong khoảng thiên địa mây gió ngập trời này, vô số hào quang bảo vật giáng thần uy, chiếu xuống đám tu sĩ đại năng này. Tịnh Thiện Thượng Nhân cười lạnh khinh miệt: “Chỉ là mánh khóe lừa gạt mà đòi mê hoặc ta? Phá!” Một cái gõ mỗ trong tay sáng lên, Phật quang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.