Nhìn mặt sông trống rỗng, Ninh Dạ cũng vui vẻ. Được lắm, Tử Cực cung, các ngươi được lắm. Thế này là không cần thể diện nữa rồi? Lệnh cho yêu thú mang bảo bối bỏ trốn, thế mà các ngươi cũng làm dược. Đừng nói là hắn, đám khán giả trên khán đài đã trừng mắt nhìn Ngân Tinh La Hán. Ngân Tinh La Hán vẫn cứng đầu nói: “Thế này đâu có sai quy tắc. Dựa theo quy định của giải đấu, có lên có xuống, có được có mất, đây là đạo cân bằng tự nhiên.” “Hừ,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.