Một canh giờ sau, cuối cùng Nhạc Tâm Thiện cũng ngừng run rẩy. Khiên Cơ nghĩ đã dung nhập hoàn toàn vào thân thể hắn. Từ giờ trở đi, hắn đã không thể thoát khỏi khống chế của Ninh Dạ. Ninh Dạ đưa một tấm lệnh bài bằng gỗ cho Công Tôn Điệp: “Giao hắn cho nàng đấy.” Công Tôn Điệp cười duyên: “Con rối Vô Cấu đỉnh phong, thú vị thú vị! Lần này bổn cô nương hành tẩu thiên hạ càng không phải sợ cái gì.” “Làm chính sự trước đã.” Ninh Dạ giơ ngón tay chọc Công...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.