“Ninh Dạ!” Trì Vãn Ngưng ôm lấy Ninh Dạ gào khóc, giờ phút này Ninh Dạ đã bị ma khí công tâm, hiển nhiên đã sắp mất mạng. Thanh Lâm nhanh chóng bước tới: “Trì Vãn Ngưng, Phong Vũ Tiêu Tương kiếm...” Trì Vãn Ngưng quay đầu lại mắng Thanh Lâm: “Vì đối phó với Yên Vũ lâu mà Ninh Dạ an nguy trong sớm tối, bây giờ các ngươi còn muốn Phong Vũ Tiêu Tương kiếm, có còn nhân tính hay không? Bảo vật đang ở chỗ ta, một Hoa Luân nho nhỏ như ta chạy làm sao được,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.