“Haha... Ông đây đã nói là hôm nay sẽ càn quét hết tất cả mà, thế nào? Có lợi hại không?”, lúc này sự kinh ngạc của Giang Tử Phong đã giảm đi rất nhiều, dù sao đại ca cũng là người tạo ra kỳ tích, cho nên cậu ta vô cùng tin tưởng anh.
“Không phải ai ai trong các người cũng đều coi thường ông đây sao? Bây giờ coi thường lại cho ông đây xem thử?”, Giang Tử Phong khí thế hừng hực, cười rộ lên.
Tất cả những tức giận mà cậu ta đã phải chịu đựng nhiều năm qua vì mỗi lần cá cược đều thua, trong phút chốc đã được bù đắp lại khiến trong lòng cậu ta không khỏi vui sướng tột cùng.
“Nào, mau bồi tiền đi”, Giang Tử Phong cười nói với người läc xúc xắc.
Lúc này, tên đó toát mồ hôi hột, phải biết răng những người này, tiền thưởng cho mỗi bàn cao nhất là năm triệu tệ. Tuy chưa vượt quá con số này, nhưng ngộ nhỡ vận may của Giang Tử Phong phất lên không ngừng, cậu ta lại cược trúng một lần nữa, há chẳng phải gã ta thê thảm rồi sao.
“Xin lỗi, việc này vượt quá thẩm quyền của tôi rồi, tôi sẽ gọi chủ quản của chúng tôi đến", người läc xúc xắc lập tức nhấn một nút gọi người chủ quản xuống.
Sau khi người chủ quản nằm được tình hình, hẳn ta lập tức đưa ra chỉ thị rằng dù khách thắng bao nhiêu tiền thì cũng theo đó mà bồi tiền.
Bọn họ không muốn hủy hoại uy tín của sòng bạc mình chỉ vì vài triệu tệ này.
Hơn nữa, cho là bọn họ có bồi tiền cho Giang Tử Phong đi nữa thì vẫn còn kém xa số tiền cậu ta đã thua trước đây.
Hành động này của người chủ quản khiến các con bạc càng nể phục sòng bạc, bọn họ càng chơi điên cuồng hơn.
“Tiếp tục cược bộ ba đồng nhất, hơn nữa cược toàn bộ”, giọng nói của Trần Triệu Dương lọt vào tai Giang Tử Phong, khiến cậu ta vô cùng chấn động.
Đại ca thật sự quá khủng bố rồi, lẽ nào anh thật sự muốn sòng bạc này phá sản sao?
Tuy nhiên, bây giờ cậu ta tuyệt đối nghe theo chỉ thị của anh.
“Mau lên, có muốn tiếp tục nữa không? Nếu không chơi thì ông đây đổi sòng khác”, Giang Tử Phong vừa nói vừa nhìn người chủ quản.
“Đương nhiên là tiếp tục rồi, Phong gia, để cho thằng em đây cùng chơi với hai người nhé, thế nào?”, người chủ quản lập tức cười nói.
“Tiếp tục thôi”, mặc dù Giang Tử Phong biết tên chủ quản này hẳn là cá cược rất giỏi, nhưng cậu ta càng tin tưởng vào Trần Triệu Dương hơn.
Là chủ quản của sòng bạc, đương nhiên kỹ năng cá cược của hắn ta rất tốt rồi.
Hảẳn ta muốn Giang Tử Phong phải nôn lại tất cả số tiền mà cậu ta vừa giành được, hắn ta tự tin là sẽ làm được điều này.
Ngay lập tức, người chủ quản sòng bạc trực tiếp cầm cốc xúc xắc lên rồi bất ngờ vung một phát, viên xúc xắc trên bàn lao thẳng vào cốc xúc xắc.
"Tiếp theo một loạt kỹ thuật lắc cốc khiến người ta hoa mắt, trong lòng Giang Tử Phong khẽ chùng xuống.
Nhưng lúc này những người xung quanh lại vô cùng phấn khích, thật là vinh hạnh khi được xem kỹ thuật läc xúc xäc của cao thủ trong ngành.
Tuy nhiên, những người xem cũng nhận ra có điều gì đó không ổn, đích thân người chủ quản đã ra tay rồi, đây có lẽ là sòng bạc muốn dạy cho Giang Tử Phong một bài học nhớ đời.
Sau khi hiểu ra điều này, mọi người xung quanh cậu ta đều ngừng cá cược.
“Vui lòng đặt cược”, người chủ quản lập tức đặt cốc xúc. xắc xuống, nhìn Giang Tử Phong.
“Tiếp tục cược bộ ba đồng nhất, hơn nữa cược toàn bộ”, Giang Tử Phong đẩy tất cả hơn ba triệu chip đó lên bộ ba đồng nhất, cười híp mắt nói.
Sau khi nghe thấy những gì Giang Tử Phong nói, tên chủ quản sửng sốt, nhưng nghĩ đến những điểm mình vừa mới lắc, trong lòng hắn ta thầm chế nhạo.
Thằng nhãi này đúng là thùng rỗng kêu to, nghĩ mình là thần bài thật sao.
“Mở ra, một, hai, ba điểm nhỏ!", tên chủ quản lập tức mở. cốc xúc xắc, không nhìn vào trong mà trực tiếp hét lên.
Rõ ràng là hẳn ta rất tự tin vào những điểm mà mình đã lắc.
“Xixi..”
Ngay khi người chủ quản cảm thấy mình rất ngầu thì những con bạc xung quanh lại truyền đến một âm thanh lạnh lễo.