Mục lục
Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh đám người đã đi tới trước cửa của một phòng khách, bảo vệ kia gõ cửa vài cái.

“Ai đó?”, bên trong truyền tới giọng nói trầm nặng.

“Đội trưởng, là tôi”, ông Kim ra hiệu cho bảo vệ kia nói chuyện, bảo vệ đó lập tức đi tới trước cửa mở miệng nói.

Phó đội trưởng đội bảo vệ mở cửa, tới lúc cậu †a nhìn thấy ông Kim lập tức không khỏi ngạc nhiên, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, nhưng mà rất nhanh sau đó cậu ta đã lấy lại được bình tĩnh.

“Ông Kim, sao ông lại tới đây?”, gương mặt phó đội trưởng nở nụ cười, cậu ta nhanh chóng bước ra rũ mắt nói.

“Tôi không thể tới à? Tạ Thụy Ý đâu?”, ông Kim lạnh nhạt nhìn phó đội trưởng hỏi.

“Đương nhiên là ông có thể tới, Tạ Thụy Ý đang ở trong phòng, mời ông vào”, phó đội trưởng lập tức đứng dẹp qua một bên, ông ta cũng không khách sáo, nhanh chóng đi vào.

Giây phút ông ta nhìn thấy Tạ Thúy Ý nằm sấp trên tấm thảm, sắc mặt ông ta lập tức thay đổi.

Tăng Kim Lai bày ra vẻ đau đớn, anh ta nhanh chóng bước tới, dùng tay nâng anh ta dậy.

“Thụy Ý, cháu thế nào?”, Tăng Kim Lai vội vàng vuốt ve gương mặt Tạ Thụy Ý, mà lúc này Tạ Thụy Ý có hơi ngây người, anh ta không nghĩ tới sẽ có người tới cứu mình.

“Đứa bé ngốc, chú từng là chú của cháu, khi cháu còn nhỏ chú còn từng ôm cháu nữa đó, không nghĩ tới lần này gặp lại lại diễn ra dưới tình huống thế này, thật là tạo nghiệt mà”, Tăng Kim Lai vô cùng đau đớn nói.

“Chú Tăng, cuối cùng chú cũng đoán ra được, cháu đau quá”, Tạ Thụy Ý như bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng, không ngừng kêu khóc.

Ông Kim và phó đội trưởng đứng bên cạnh lập tức cảm thấy xấu hổ, dù sao đánh người ta thành ra như vậy, lại nhìn bộ dạng đau lòng của hai người này, tình cảm nhất định sâu đậm.

Nhưng Trần Triệu Dương lại suýt nữa bật cười thành tiếng, không nghĩ tới thăng nhóc Tăng Kim Lai này lại có tiềm năng làm diễn viên như vậy, với kỹ thuật diễn này, nếu không phải lúc trước anh đã biết anh ta và Tạ Thụy Ý không có một chút quan hệ nào, chỉ sợ anh cũng tin chuyện này là thật.

“Ông Kim, tên cháu trai của tôi rốt cuộc là thiếu ông bao nhiêu tiền? Thế mà lại đánh người thành như vậy ăng Kim Lai lại bày ra bộ dạng đau lòng, quay đầu hỏi ông Kim.

“Cậu Tăng, cậu đừng gấp, tôi đây sẽ nhanh chóng hỏi chuyện gì đã xảy ra?”, bấy giờ ông Kim cũng có hơi ngơ ngác, ông ta cũng không dám đắc tội với vị kim chủ này.

Trước kia Tăng Kim Lai cũng được, nhưng bây giờ thực lực của Tăng Kim Lai càng mạnh hơn, nghe nói anh ta bấu víu được vào một cường giả thực lực cao siêu, cho dù nhà họ Hà cũng không muốn chọc tới.

“Rất xin lỗi, ông Kim, đều là tôi sai, ông muốn đánh muốn phạt tôi cũng sẽ không oán một lời”, phó đội trưởng vừa nhìn thấy bộ dạng này của ông Kim, lập tức đoán ra có lẽ đối phương không phải là người mà bản thân có thể chọc tới, dù sao ngay cả ông Kim cũng một mực cung kính với người này.

Cho nên cậu ta quỳ xuống nhận sai trước.

“Nói đi, thiếu bao nhiêu tiền?”, diễn kịch thì phải diễn cho tới, anh ta đương nhiên không thể thật sự vì cái tên phá của Tạ Thụy Ý này mà đắc tội với đối phương, nhưng vì để cho chuyện này càng thêm chân thật, anh ta cần phải giả vờ cực kỳ tức giận.

“Cái này..”, phó đội trưởng kia lập tức chần chờ. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK