• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó, ngôi nhà đầu tiên chúng tôi mua là một căn nhà mới, chủ nhà chuyển về cũng chỉ được mấy tháng, trước đây tất cả đều bình thường. Đó là một căn hộ cao tầng, tổng cộng tòa nhà có 28 tầng, căn hộ này nằm ở tầng 20, một vị trí rất cao.

Nói đến cũng ly kỳ, có một tên trộm đã ngã khỏi tòa nhà mà chết. Nguyên nhân dẫn đến cái chết cũng rất tình cờ, không biết tại sao hắn bám ở cửa sổ tầng 20, có lẽ là muốn trèo vào nhà để ăn trộm. Hậu quả là người sống trong căn hộ vô tình mở cửa sổ khiến hắn ngã xuống. Sau khi cảnh sát tới thì xác định là kẻ gian cho nên sự việc bỏ qua, gia đình chủ hộ không phải chịu trách nhiệm gì.

Điều đáng nói là chủ hộ không biết tên trộm bị ngã lúc nào, theo suy đoán của tôi, tên trộm đã hoảng sợ khi chủ hộ mở cửa sổ, mùa đông thời tiết lạnh, chân tay tê cóng nên trượt ngã. Sáng sớm hôm sau, có người nhìn thấy cái xác thì kinh hoàng gục xuống. Theo những người dân sống ở tầng trệt, nếu không nhìn kỹ thì họ đã cho rằng đó chỉ là một quả dưa hấu bị hỏng.

Nhưng không lâu sau vụ việc, người đàn ông chủ hộ đã treo cổ tự tử một cách quỷ dị, trước khi chết không có dấu hiệu gì. Mà điều quan trọng nhất là anh ta chọn đúng ngày 30 tết để tự sát.

Người ta kể rằng khi đang xem Gala hội xuân, anh ta nói với gia đình mình có việc, vào thay quần áo để ra ngoài. Nhưng cuối cùng họ phát hiện anh ta treo cổ chết trong phòng ngủ.

Tuy nhiên mọi chuyện không dừng lại ở đó, người vợ và cô con gái nhỏ của chủ nhà nói rằng, ngày nào cũng nghe thấy anh ta quay về gõ cửa. Tôi tin là rất nhiều người từng có cảm giác này, bạn có thể nghe đoán được âm thanh bước chân một người quen thuộc với mình, tiếng gõ cửa của họ, hay tiếng chiếc xe họ lái về ở dưới lầu. Cho nên người vợ và con gái luôn khẳng định là người chồng trở về.

Tiếng đập cửa kéo dài mấy ngày nay, ban đầu người vợ và đứa con cũng không sợ hãi, mà chỉ càng thấy nhớ chồng, nhớ cha hơn. Mấy lần đầu, lần nào họ cũng ra mở cửa, hy vọng có thể trông thấy hồn ma anh ta, nhưng chẳng có gì cả. Sau đó, hai người nghe tiếng gõ cửa chỉ biết lặng lẽ rơi nước mắt.

Ngày qua ngày, nỗi đau thương dần qua đi thì hai mẹ con bắt đầu cảm thấy sợ, vì thế liền dọn sang nhà ngoại ở, căn hộ cứ thế bỏ không. Do việc hàng đêm nam chủ nhân về gõ cửa đã bị đồn đại ra ngoài cho nên không ai dám thuê lại.

Nhận được tin tức của Viên Trận, hai chúng tôi liền tới nơi. Căn nhà này không gàn chỗ chúng tôi lắm, nhưng là chung cư cao tầng, lại rất mới, tiềm lực giá trị cao cho nên cả hai đều động tâm. Tuy xa xôi nhưng có chuyến bay thẳng nên cũng không tốn thời gian, chỉ tốn chi phí đi lại.

Qua Viện Trận, chúng tôi tìm được cách liên lạc với người vợ. Đó là một phụ nữ trẻ, duyên dáng, ít nói. Sau một hồi bàn về chuyện giá cả, cô ấy chỉ cúi gằm lắng nghe chúng tôi nói hươu vượn.

Thật ra tôi không muốn lảm nhảm, nhưng việc tung hỏa mù là cần thiết. Nhằm mục đích tối đa hóa lợi nhuận, tôi chỉ có thể không ngừng nói căn nhà này dọa người thế nào, nguy hiểm ra sao...nhưng khổ nỗi là cô ta chẳng tiếp lời, cho nên đành im miệng, cùng Tần Nhất Hằng tới xem qua nhà đã rồi quyết định sau.

Căn hộ khá rộng rãi, bày trí cũng rất cách điệu, tổng diện tích phải đến 140m2, hai mặt trước sau đều có ban công. Có điều lâu không có người ở nên bụi bặm bám dầy, Tần Nhất Hằng theo thói quen đi kiểm tra xem trong nhà có thứ gì không, tôi thì đứng tại chỗ nói chuyện phiếm với người vợ.

Những căn nhà trước, cùng lắm Tần Nhất Hằng chỉ xem qua khoảng 10p là đủ, nhưng lần này lại khác, đã gần 20p rồi vẫn chưa kiểm tra xong.

Đưa mắt ra hiệu cho Tần Nhất Hằng mấy lần, anh ta chỉ bặm môi lắc đầu, cuối cùng không nhịn được, tôi lấy cớ kéo anh ta dang phòng khác, hỏi lý do sao lại lâu vậy.

Tần Nhất Hằng nhíu chặt lông mày, nói: "Căn nhà này đã bị người khác đụng chạm."

Tôi nghe xong liền sửng sốt: "Đụng chạm?"

Dù sao thì cũng đã theo anh ta làm nghề này được một thời gian, bắt đầu hiểu được một số thuật ngữ. Đụng chạm, nói cách khác là có người đã cố tình sửa đổi bố cục phong thủy trong nhà.

Nói trắng ra thì Tần Nhất Hằng không hiểu sâu về phong thủy, nhưng không biết lái xe không đồng nghĩa với việc không phân biệt được logo xe. Cho nên khi anh ta nói căn nhà bị đụng chạm, tôi không có ý kiến gì, chỉ là như vậy thì chưa quyết được. Tần Nhất Hằng đề nghị quay về tính toán lại, dù sao cũng chẳng ai dám mua căn nhà.

Thầm nghĩ, tính toán chắc chắn một chút cũng tốt, tôi thuận miệng viện lý do với người vợ rồi cả hai quay về khách sạn. Về tới nơi, Tần Nhất Hằng châm thuốc rồi vừa hút vừa lẩm bẩm tự hỏi, trông rất nhập tâm. Tôi ngồi cạnh nhìn cũng chẳng giúp được gì, chỉ có thể cùng hút thuốc.

Tần Nhất Hằng suy nghĩ nửa ngày, vẫn lắc đầu thở dài, nói rằng không hiểu, cần phải tìm cao nhân đến xem. Tôi nói: "Giờ chúng ta đang ở đây, lạ nước lạ cái, tìm đâu ra cao nhân?"

Tâng Nhất Hằng lại suy nghĩ, nói: "Vậy biện pháp duy nhất bây giờ vẫn là ngủ lại trong nhà một đêm, xem thứ gì đến vào ban đêm." Nói xong bèn nhìn tôi bằng ánh mắt bất thiện.

Bị nhìn như vậy tôi sởn hết cả tóc gáy, ý anh chẳng phải con mẹ nó lại bắt tôi lấp lỗ châu mai sao? May là Tần Nhất Hằng nói đêm nay anh ta sẽ ở cùng tôi, tuy nhiên trước đó phải chuẩn bị khá nhiều thứ.

Cả buổi trưa, tôi đi theo Tần Nhất Hằng, chuẩn bị những đồ cần dùng buổi tối. Chủng loại đồ đạc rất phức tạp, chúng tôi đến siêu thị mua đậu nành, sau đó mua gà lấy tiết, ngâm đậu nàng vào trong đó. Tiếp theo chuẩn bị hương nến, tiền giấy, những thứ thường dùng.( Nói là thường dùng chứ thực ra rất ít khi dùng, có ai mà nhà có tang thường xuyên đâu).

Tần Nhất Hằng mua thêm một chai rượu trắng, vài món nhắm, tôi vẫn luôn cho rằng để cúng liếng gì đó, nhưng anh ta lại nói là để ăn tối, nếu không sẽ rất buồn chán.

Điều khiến tôi bất ngờ hơn đó là Tần Nhất Hằng còn tới cửa hàng thú cưng, mua một con chó choai choai với giá hơn 1000 tệ, buộc cổ bằng một sợi dây đỏ. Chuyện này thực sự làm tôi khó hiểu, anh ta giải thích rất đơn giản, chó có âm dương nhãn, buổi tối có chó ở cùng đồng nghĩa có thêm sự trợ giúp.

Tần Nhất Hằng nói tiếp: "Rất nhiều người nuôi chó đều có trải nghiệm, ban đêm dắt chó đi dạo bên ngoài, chúng thường sủa về phía bóng tối hư vô, hoặc một nơi không có bóng người. Đó là vì chó nhìn thấy thứ không sạch sẽ, mà thường trong thôn, một con chó sủa sẽ kéo theo chó toàn thôn sủa. Nghe nói đây là có âm binh áp giải oan hồn đi qua. Còn đậu nành mang tính chính khí, có tác dụng trừ tà, chưa kể đến máu gà đã được sử dụng phổ biến từ thời cổ đại.

Những thứ được chuẩn bị trước nghe qua thì có vẻ tào lao, nhưng hóa ra đều nói có sách mách có chứng. Chỉ có một điều dở khóc dở cười đó là, việc cuối cùng mà anh ta chuẩn bị, đó là nạp vào mỗi điện thoại của chúng tôi 500 tệ. Việc này hoàn toàn không thể hiểu, Tần Nhất Hằng cũng chẳng giải thích nhiều, chỉ nói tới thời điểm sẽ biết.

Chạng vạng tối, chúng tôi tìm người vợ mượn chìa khóa, nói muốn tới xem nhà. Cô vợ liền đưa chìa cho chúng tôi, cũng không đòi đi theo, có lẽ bản thân cô ấy biết rõ, một căn nhà như vậy, chúng tôi tuyệt đối không dám làm bậy bên trong.

Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng, chúng tôi ôm theo con chó, xách túi thẳng tiến đến căn nhà kia. Nói thật tuy trong lòng bất an, nhưng tôi không thấy sợ lắm. Thứ nhất là có Tần Nhất Hằng đi cùng, hơn nữa đã chuẩn bị sẵn từ trước. Thứ hai chung cư này rất mới, mà người sinh sống cũng đông, cho nên không mang vẻ âm u khủng bố. Đi thang máy lên tầng 20, đẩy cửa bước vào, Tần Nhất Hằng liền bắt đầu bố trí. Tôi chẳng hiểu gì, cũng chỉ có thể đứng cạnh hút thuốc, chọc chó.

Khoảng 10p sau, anh ta dọn đồ ăn và rượu ra, cả hai ngồi bệt dưới đất, vừa ăn uống vừa chờ đợi. Tất cả cũng giống tôi dự đoán, sóng êm gió lặng, đến 10h đêm vẫn chưa xảy ra bất cứ điều gì. Hai chúng tôi sợ uống quá chén nên ăn khá kìm chế, cuối cùng đồ ăn thừa đều cho chó hết.

Tuy trong lòng biết rõ sẽ có tiếng gõ cửa, nhưng thời gian chờ đợi vẫn rất thấp thỏm. Con chó ăn no, duỗi người một cái rồi bỏ vào góc nằm ngủ, tôi nói: "Con chó anh mua không đáng tin rồi."

Tần Nhất Hằng lắc đầu: "Còn chưa tới lúc!"

Nói xong anh ta lấy điện thoại gọi cho tôi, bảo tôi nghe máy, rồi ném cái điện thoại của tôi vào phòng ngủ của cố chủ. Tiếp đến anh ta mở loa ngoài điện thoại của mình, đặt ra sàn nhà trước mặt.

Giờ mới hiểu tại sao hồi chiều Tần Nhất Hằng lại nạp tiền vào điện thoại, chỉ là vẫn chưa rõ anh ta làm vậy là có ý định gì. Tần Nhất Hằng giải thích: "Đây là bảo hiểm kép, nói thẳng ra thì có những thứ luôn tiến bộ theo thời đại, rất nhiều cách để phát hiện đồ không sạch sẽ, không nhất định cứ phải làm theo cách cổ xưa. Thông thường sóng điện thoại là tương đối nhạy, trong căn phòng im ắng như vậy, chỉ một chút tiếng động là có thể nghe thấy. Nếu chúng ta hay con chó chưa phát hiện thứ kia, ít nhất còn có cách dự phòng nhắc nhở."

Không biết lời anh ta nói có cơ sở không nhưng lực chú ý của tôi lập tức chuyển lên cái điện thoại. Không gian im ắng, gần như điện thoại đều phát ra tiếng chúng tôi nói chuyện. Tôi bắt đầu yên tĩnh lại, nín thở cẩn thận lắng nghe. Tần Nhất Hằng cũng bắt đầu thở không ra tiếng, trầm tư nhìn màn hình chiếc di động đang sáng, nháy mắt, cả căn phòng chìm vào im lặng đáng sợ....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK