Phạm vi mười dặm, mọi thứ đều hóa thành hư vô, đất bị khoét sâu tới thấy cả địa hỏa, nước còn lại trong Đa Lạp Tô hải chảy ngược, lấp phẳng nơi này, ùng ục sủi bọt khí, biến thành hồ nước nóng.
Cố Tiểu Tang ngồi xuống, xếp hai chân về một bên, một tay chống má, tay còn lại chụp vào trong hồ nước, lôi ra một hạt sen, nhàn nhã thưởng thức.
Chỗ đứt tay của Mạnh Kỳ huyết nhục mấp máy, từ từ mọc ra cánh tay mới. Thanh quái kiếm kia thực là ghê gớm, ngay cả Đông Cực Trường Sinh đan mà cũng không thể giúp hắn nhanh chóng mọc lại cánh tay như cũ được!
Thật sự là một thanh binh khí đáng sợ!
“Đại năng cảnh cáo? Tạo thêm áp lực, để thử xem ta còn tuyệt chiêu gì hay không?” Mạnh Kỳ giật mình, trong đầu chợt nhớ lại sự ác ý bất chợt của Lục Đạo Luân Hồi lần trước.
Từ lần đó, mọi hành động của hắn đều vô cùng không thuận, tự nhiên Hàn Quảng lại nảy sinh hứng thú với phật ma nhất thể, xông thẳng tới gặp Độc Thủ Ma Quân mà không cần thông truyền, khiến hắn trở tay không kịp.
Cố Tiểu Tang càng ác liệt hơn, hắn thử La Hầu và Vạn Trùng tôn giả vốn không tính trước, thế mà cô nàng không sớm không muộn, vừa vặn khi đó đi qua cảnh cáo, quan trọng nhất là, hắn đã chuẩn bị rất kĩ lưỡng để khỏi lộ, thế mà một tông sư nhỏ bé như cô lại thản nhiên nhìn ra thân phận của hắn, mắt còn tinh hơn cả pháp thân, liên tục mấy lần đều như vậy, khiến bao nhiêu công sức của hắn đều biến thành trò cười.
Một lần bị Cố Tiểu Tang nhìn thấu thì còn cho là trùng hợp, nhưng hai lần, rồi ba lần, thì không thể không làm cho người ta sinh ra cảm giác số phận xui xẻo, xem ra không chừng quả thực có đại năng ngầm động tay chân.
Sự xui xẻo của hắn nếu không nhầm thì bắt đầu từ khi hắn rời Ngọc Hư cung, chẳng lẽ có liên quan tới chuyện đó? Ngọc Hư cung có thể che chắn Lục Đạo Luân Hồi chi chủ cảm ứng, cho nên, Lục Đạo muốn tìm hiểu xem hắn đã lấy được cái gì ở đó, có khả năng sau này gây nên ảnh hưởng xấu gì cho nó hay không? Cái ác ý khi làm nhiệm vụ luyện chế thần binh chắc chắn không phải chỉ là cảm hứng nhất thời, mà nhất định là quyết tâm không để cho hắn tăng lên thực lực, để ép hắn phải để lộ ra những con bài chưa lật của mình! Hừ, thì ra là như vậy.
Trải qua chuyện nhân quả dị biến vừa rồi, e là chuyện lấy được “Đạo Nhất ấn” không thể còn giấu được, nhưng cái thân thể địa cầu đang giấu trong thế giới phong thần nhất định không thể để cho Lục Đạo biết!
Mạnh Kỳ tuy rằng không biết cái thân thể đó sau này có tạo ra được tác dụng gì hay không, nhưng chỉ cần nó chưa bị lọt vào trong tầm khống chế của Lục Đạo, thì hắn phải cẩn thận quý trọng nó.
“Nếu thật sự là Lục Đạo Luân Hồi chi chủ đang thử mình, thì chuyện Hàn Quảng và Cố Tiểu Tang đều là luân hồi giả bị ảnh hưởng cũng hoàn toàn giải thích được.“ Mạnh Kỳ âm thầm gật đầu.
Cố Tiểu Tang chống má, nghiêng đầu nhìn Mạnh Kỳ, lúm đồng tiền như hoa: “Nhân quả dị biến, nhằm vào nửa bước pháp thân thiên phạt hàng lâm. Tướng công phải dùng hết toàn lực mới xử lý được nó, lúc đó nếu thiếp thân ra tay, phối hợp với Tát Nhân Cao Oa, tướng công nếu không muốn chết, e là chỉ còn cách lôi hết át chủ bài chưa lật ra mà thôi, mà nếu lần này không thành công, thì sau này sẽ còn xảy ra nữa.“
Nói cách khác, biến số là ở trên người Cố Tiểu Tang? Mạnh Kỳ nhớ lại cuộc chiến vừa rồi, xem ra sau này phải càng thêm cẩn thận......
Cánh tay của hắn cuối cùng cũng mọc ra xong, hắn vung vẩy tay để cho quen.
Hắn ngồi thẳng lưng, nhìn Cố Tiểu Tang chằm chằm:
“Cô đã từng nói, chúng ta là người giống nhau, nói là nói đùa, nhưng thực ra đều là nói thật.“
Cố Tiểu Tang vẫn tỉnh bơ như cũ: “Tướng công nói thế nào, thì cứ cho là vậy đi.“
Mạnh Kỳ nhìn chăm chú vào mắt cô, nhưng không nhìn ra được gì cả.
“Ta không biết đại năng nào đang thả câu ta, cô là Vô Sinh lão mẫu chuyển thế, sớm muộn cũng sẽ trở thành bà ta, cho nên cô mới nói chúng ta là người giống nhau, cùng là người phải gánh vác nhân quả mà bản thân không muốn, cô cũng không muốn bị mất đi bản thân mình, cho dù đó có là một mình khác.“ Mạnh Kỳ giọng rất kiên định, không vì thái độ của Cố Tiểu Tang mà dao động.
Cố Tiểu Tang vẫn cười nhẹ như cũ, một tay vẫn chống má lặng lẽ nghe hắn nói.
Mạnh Kỳ thầm vận Nguyên Tâm ấn, cảm ứng sự biến đổi cảm xúc của cô: “Theo lý, người chuyển thế không nên có sự sợ hãi, sợ bị mất đi bản thân mình, trừ phi có sơ sót khiến dẫn tới biến hóa.“
“Ta không biết cô đã xảy ra chuyện gì, nhưng tinh thần của cô rõ ràng là đã bị phân liệt thành hai người, một là Ngọc Lung Tử, một là Cố Tiểu Tang. Cố Tiểu Tang có suy nghĩ, có tình cảm riêng của mình, không muốn bị mất đi cái bản thân đó, còn Ngọc Lung Tử là ý niệm Vô Sinh lão mẫu để lại, sự mâu thuẫn và khó lường của cô đều là vì vậy mà nên.“
Cố Tiểu Tang nghịch nghịch lọn tóc, dáng vẻ ngây thơ:
“Sao không thể là ngược lại? Ngọc Lung Tử là Ngọc gia tiểu thư đáng thương vô tội, Cố Tiểu Tang mới là kẻ có ý đồ chiếm lấy thân thể, nuốt chửng Ngọc Lung Tử ngây thơ kia.“
“Bởi vì Cố Tiểu Tang sau này ta gặp, mọi việc cô ấy làm, mọi điều cô ấy nói đều ám chỉ điều ấy.“ Mạnh Kỳ hít sâu, hắn cảm thấy đồng cảm với cô.
Trời đất như một cái lô đồng, con người ở trong đó, bị nó dày vò, thân bất do kỷ, đến khi nào mới có thể nhảy ra?
Không đợi Cố Tiểu Tang mở miệng, Mạnh Kỳ tiếp tục nói: “Tiểu Tử lần đầu tiên ta gặp là Ngọc Lung Tử, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì, khiến cô chiếm thế thượng phong.“
“Cô nói những gì Tiểu Tử thích đều phải hủy đi, cô muốn giết ta, là vì cô lo, cô sợ Vô Sinh lão mẫu có chuẩn bị gì đó ở sau, đến khi cô phát hiện ta lấy được A Nan Phá Giới đao pháp chân ý truyền thừa, cô mới thay đổi chủ ý.“
“Lúc đó, nếu chỉ dùng chân ý dẫn động, nhiễu loạn tâm linh, e là chỉ có thể ảnh hưởng một chút, căn bản không thể ngăn được cô giết người, nguyên nhân chính là do cô nhận ra ta cũng chỉ là một con cá cho đại năng câu, nên cô mới cố ý làm thế, cô muốn dùng nhân quả, số mệnh và đại năng sau lưng ta để giúp cô diệt trừ hoàn toàn Ngọc Lung Tử!”
“Lúc ở Ma Phần, Tiểu Tử ta gặp thực ra không phải là Tiểu Tử, mà là cô giả làm, để dụ ta mở cửa ra, đúng không?” Mạnh Kỳ khẽ nhếch mép cười.
Cố Tiểu Tang chớp mắt, đôi mắt lặng sâu như đầm nước hồ thu, mỉm cười: “Tướng công nhìn rõ mọi việc, thiếp thân không còn gì che giấu.“
Vẫn cẩn thận như cũ, nhưng thái độ có một chút thay đổi.
Nói lời xấu hổ như vậy, cũng chỉ có cô mới có thể không có chút ngượng ngùng gì nói ra được mà thôi...... Mạnh Kỳ thầm nghĩ, nghiêm sắc mặt, “Từ lúc đó, lúc nào ngoài mặt cô cũng kêu đánh kêu giết, nhưng thực tế lại lợi dụng số mệnh không bình thường và nhân quả đại năng của ta để thực hiện mục đích của cô. Ở Nghiệp đô đối phó Thiện Tú Mi, Giang Đông bố trí Chân Hoàng tỉ, Tố Nữ Thiên Giới cảm ngộ Bá Vương Tuyệt Đao. Cửu Trọng Thiên thu Tam Sinh quả, đều là như thế!”
Cố Tiểu Tang khẽ cắn môi dưới, ra vẻ đáng thương, nhưng mắt lại lấp lóe ánh cười: “Người ta cũng là vì toàn tâm toàn ý muốn tốt cho tướng công mà thôi, có lần nào tướng công không chiếm được lợi ích đâu?”
Cô cúi đầu, thẹn thùng vạn phần: “Ngay cả trong sạch của ta ta cũng trao cho tướng công.“
Yêu nữ đúng là lúc nào cũng diễn xuất không thua gì ảnh hậu...... Mạnh Kỳ trầm giọng: “Chia sẻ Tam Sinh quả và song tu, là để tạo nên một mối liên hệ đặc thù giữa hai chúng ta, giữa ta với Cố Tiểu Tang, chứ không phải với Ngọc Lung Tử, bởi vì cô càng ngày càng không thể áp chế được cô ta, cô cảm nhận được sau này sẽ xảy ra biến cố không tốt, nên muốn nhờ loại liên hệ đặc thù này để ta giúp đánh thức cô dậy.“
“Ngọc Lung Tử muốn nuốt chửng cô, nhất định cũng sẽ phải giết cả ta vì mối liên hệ đặc thù giữa chúng ta. Cô nhắc ta lần đó cũng chính là ý tứ này. Sự mâu thuẫn giữa hai người các cô về chuyện này đã dẫn tới bố cục lung tung, giúp ta nhìn ra được vấn đề.“
Lông mi Cố Tiểu Tang rung rung, cười rạng rỡ: “Tướng công nói thế nào, thì cứ cho là vậy đi.“
Mạnh Kỳ nhíu mày, tiểu yêu nữ còn muốn che giấu? Hay là còn có bí ẩn nào khác?
Hắn nói tiếp: “Cô áp chế Ngọc Lung Tử, đó là ý niệm của Vô Sinh lão mẫu, lấy được kinh nghiệm và kiến thức của bà ta, nên mới hiểu rõ bí ẩn của các nơi di tích, lúc nào cũng ra tay như biết trước, làm người ta ngạc nhiên.“
“Có phải có liên quan tới chuyện xảy ra biến cố khi Vô Sinh lão mẫu chuyển thế thành Ngọc Lung Tử hay không?”
Mạnh Kỳ đột ngột quát hỏi, để quan sát sự biến đổi cảm xúc của Cố Tiểu Tang.
Cố Tiểu Tang mím môi cười, mắt lúng liếng: “Chàng đoán đi.“
Cảm xúc không hề biến đổi, tâm niệm hỗn hỗn độn độn, rõ ràng là có cách phòng bị với Nguyên Tâm ấn.......
Cố Tiểu Tang biếng nhác duỗi eo, lại cười: “Tướng công hẳn đã đi qua Ngọc Hư cung, lấy được không ít thứ nhỉ, ví dụ như Nguyên Tâm ấn này, Đạo Nhất ấn vừa rồi, lại không bị Lục Đạo và đại năng sau lưng biết được, cho nên mới khiến số mệnh không bình thường biến mất, bắt đầu gặp phải xui xẻo bất lợi, nhưng mà trong tương lai sự xui xẻo này sẽ còn xảy ra nữa, vì đại năng không bao giờ cho phép cá của mình vượt qua tầm khống chế!“
Ánh mắt cô thoáng vẻ ưu thương:
“Thân là cá, nếu không an phận, thì mọi chuyện sẽ không còn thuận lợi, các sự ‘trùng hợp’ sẽ khiến chàng như muốn chết, người nhà, bằng hữu, sư trưởng, người yêu sẽ từng người từng người mất mạng, cho đến khi chàng không còn giãy dụa nữa. Mạnh như Bá Vương mà kết quả là cũng rơi vào hồng nhan khiến tự hủy bản thân, bộ hạ huynh đệ đều mất mạng, bản thân thân tử đạo tiêu. Tướng công, chàng vẫn còn muốn đi con đường này hay sao?”
Mạnh như Bá Vương mà kết quả là cũng rơi vào hồng nhan khiến tự hủy bản thân, bộ hạ huynh đệ đều mất mạng, bản thân thân tử đạo tiêu...... Mạnh Kỳ ngơ ra, sau đó trở nên bi thương và phẫn nộ, nếu hắn giãy dụa, vậy sư phụ, tiểu sư đệ, biểu muội, Chỉ Vi, Ngọc Thư, Tề sư huynh, lão Triệu... mọi người đều sẽ phải chết?
Nếu thân đã là “cá”, thì vĩnh viễn cũng không thể thoát khỏi?
Nhưng hắn có thể cam tâm sao?
Mạnh Kỳ bỗng nhiên nhớ Cố Tiểu Tang đã từng hỏi: “Phu quân, nếu một ngày nào đó, thiếp thân bị người vây khốn, chàng biết rõ nơi đó nguy hiểm tầng tầng, chàng có vẫn nguyện giống như Bá Vương tới đó cứu thiếp không?”
Ngay từ khi ấy cô ấy đã ám chỉ tới kết cục khi giãy dụa của hắn?
Tiểu yêu nữ khi nói năng lúc nào cũng thật thật giả giả, không biết được rõ ràng, nhìn như chỉ là lời đùa bỡn nhưng bên trong lại luôn cất giấu ám chỉ rõ ràng.
Cố Tiểu Tang đứng dậy, lại cười vô tư:
“Con đường này nguy hiểm dày đặc, lúc nào cũng có thể là kết thúc, có người lạnh lùng tự thủ, có người xả mặc theo tình cảm, chỉ hy vọng để lại ấn kí của mình, để không uổng đã từng đến thế gian một chuyến, tướng công chàng là loại nào?”
Không đợi Mạnh Kỳ trả lời, cô lại nói:
“Chúng ta là người giống nhau, nhưng chúng ta không phải là cùng một dạng người. Thiếp thân là người ích kỷ, cũng muốn chứng được cảnh giới đạo quả kia. Trên con đường này, mặc kệ là ai vì thiếp thân mà vẫn lạc, thiếp thân cũng sẽ không dao động, ngay cả nếu đó có là tướng công cũng vậy. Sau này, nếu chàng bị đại năng thao túng, trở thành đối địch, hoặc cản trở con đường của thiếp thân, thiếp thân cũng sẽ không chút do dự giết chàng.“
Cô ôm lấy mặt, gò má ửng hồng:
“Thiếp sẽ mai táng chàng trên một ngọn núi bí mật, trồng đầy hoa trắng, hàng năm tới tế bái chàng, cả đời thủ tiết vì chàng, đợi đến khi thiếp thân đại đạo đã thành, sẽ khiến chàng sống lại, hàng đêm tẫn hoan......“
Má ơi, bản thân Cố yêu nữ cũng có bệnh a...... Mạnh Kỳ hết hồn.
“Tướng công, còn chàng?” Cố Tiểu Tang nghiêng đầu nhìn hắn.
Mạnh Kỳ đang phẫn nộ vì cảm giác bị đại năng thao túng, lắc đầu cho có lệ:
“Nếu cô chết vào tay ta, ta sẽ vì cô cả đời làm bạn với thanh đăng cổ phật, đến khi thành tựu đại đạo, sẽ khiến cô sống lại.“
Cố Tiểu Tang bật cười: “Tăng nhân tuấn tú, thanh đăng cổ phật, chỉ vì vong thê, càng nghĩ càng thấy hay hay a......“
Cô nương, cô lại phát bệnh...... Mạnh Kỳ không thể đuổi kịp kiểu suy nghĩ nhảy cóc của Cố Tiểu Tang.
Cố Tiểu Tang đưa hạt sen trong tay cho Mạnh Kỳ: “Nếu có một ngày như vậy, thì chàng hãy trồng nó xuống, đến khi hoa nở sẽ gặp thiếp, còn nếu tướng công chết vào tay thiếp, thiếp thân cũng sẽ tại trồng một cây sen bên phần mộ chàng, đến khi hoa nở sẽ tới gặp chàng.“