Bàn Cổ phiên vừa hiện, toàn bộ Dao Trì đều đung đưa, mây khói tách ra, mặt nước nứt ra một khe hở.
“Bàn Cổ phiên...... Nguyên Thủy Kim Chương...... Hèn gì có đặc thù chư quả chi nhân!” Huyết Hải La Sát mắt lóe hung mang, thế giới huyết hải trong người trào ra, tạo thành một vùng trời máu, đất trời lắc lư, sục sôi tràn về phía Mạnh Kỳ.
“Bổn tọa muốn thử xem ba ấn đầu trong Truyền Thuyết!”
Bàn Cổ phiên rơi xuống, hợp với Bá Vương Tuyệt Đao, đất trời Dao Trì trở nên u ám, không phân được trên dưới trái phải trước sau, nhưng biển máu kia vẫn sừng sững như trước, như muốn biến nơi này thành thế giới máu!
Ánh đao lóe lên, chém rách u ám, bổ vào biển máu, đem nó một phân thành hai, chỗ cắt bằng phẳng bóng loáng, giống như Lưu Ly.
Thế gian như yên tĩnh hẳn, ánh đao chém rách những tầng trở ngại, chém về phương xa, mãi tới gần thiên hà mới tiêu tán, theo sát ánh đao là sự bạo tạc phá tan tất cả, năng lượng điên cuồng dâng lên, điểm điểm vật chất sinh ra, thời không dường như cũng vì vậy mà xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã nuốt chửng biển máu.
Ánh đao và đại bạo tạc nhờ pháp tắc Dao Trì, nhanh chóng bình ổn trở lại, mặt nước bị hạ thấp xuống một tấc, xung quanh trống rỗng, không còn sót lại cái gì, Huyết Hải La Sát và Hóa Huyết thần đao như bị một chiêu Khai Thiên Tịch Địa này nổ cho tan thành mây khói.
Đúng lúc này, trong hư không trống trơn xuất hiện một đốm màu máu, nhanh chóng ngưng kết thành một thanh huyết đao mỏng manh.
Huyết đao phụt ra máu cuồn cuộn không ngừng, tạo thành biển máu, giọng khàn khàn của Huyết Hải La Sát vọng ra từ trong biển máu:
“Khai Thiên ấn quả thật bất phàm, Bá Vương Tuyệt Đao cũng đã thức tỉnh đến cấp độ Địa tiên! Đáng tiếc, bản thân ngươi lại không có thực lực Địa tiên, nếu không bổn tọa đã không chống nổi!”
Rầm!
Một tiếng rền vang, biển máu cuồn cuộn xông về phía Mạnh Kỳ, muốn bao phủ lấy hắn.
Lớp phòng ngự “Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân” của Mạnh Kỳ đã bị triệt tiêu, không kịp tái sinh, đành phải dựa vào Bát Cửu huyền công* và Mậu Kỷ ấn. Hắn lùi lại, hóa quang chui vào trong Dao Trì!
Chỉ là thân thể Thiên tiên tạm thời, để xem ngươi lấy cái gì để đồng hóa nước Dao Trì!
Kim Thủy tướng sinh, mỗi một giọt nước chẳng khác gì một đường kiếm khí sắc bén, điên cuồng công kích về phía Mạnh Kỳ, cả người hắn rực màu ám kim, quanh thân lượn lờ những đóa sen vàng, chống đỡ Kim Thủy kiếm khí, từ từ chìm xuống.
Biển máu vỗ lên mặt Dao Trì, lan xuống, muốn đuổi theo Mạnh Kỳ.
Xoẹt một cái, chu tước lại vọt lên, kiếm quang tím lịm đốt cháy huyết hải, cùng lúc đó, một cái bình nhỏ chỉ còn mảnh đáy chui ra khỏi mặt nước, bắn về phía Huyết Hải.
Một màu vàng óng bừng lên rực rỡ, không rõ nó là cái gì, nhưng có thể thượng thổi Tiên Giới, có thể hạ xuyên Cửu U, thổi cho sông hồ dưới nhân gian lắc lư, thổi quỷ ma phải tiêu tán, thổi các Pháp Thân rời ra, không ngờ lại là một trong năm dị bảo của thượng cổ, gọi là “Thiên Địa Nhất Khí bình”, chuyên thả ra các loại thần phong, thứ hiện giờ nó mới thổi ra chính là Tam Muội Thần Phong, tương đương Địa tiên đỉnh phong!
Gió thổi tan khí lãng, thổi tan máu, khiến biển máu mỏng đi rất nhiều, Huyết Hải La Sát bị các mảnh vỡ pháp bảo thần binh nhắm vào, rơi vào giằng co.
Nhưng Mạnh Kỳ cũng không dễ chịu, càng chìm xuống sâu, sức mạnh hệ kim của nước Dao Trì càng khủng bố, không khác gì bị những thanh thần binh chém lên người, chém đám sen vàng quanh người hắn lung lại, rạn vỡ.
Một ngọn lửa xanh mang theo sát khí đột ngột bắn tới, là một thanh đao gãy.
Bá Vương Tuyệt Đao lập tức xoay tròn, bổ vào ngọn lửa xanh.
Phốc một tiếng nặng nề, ngọn lửa xanh tắt ngấm.
Nhưng ngay lúc đó, từ khắp bốn phương tám hướng, trên dưới trái phải lại có từng đạo hung quang đột kích, cái nào cũng hung hãn.
Mạnh Kỳ vọt ra khỏi Dao Trì, dẫn theo một đống tia sáng đủ màu rượt theo sau lưng xông về phía huyết hải, muốn dùng chúng để đối phó Huyết Hải La Sát.
Biển máu co lại, ngưng tụ thành thân ảnh Huyết Hải La Sát.
Nhìn một đống tia sáng như mưa bắn tới, đôi mắt lão lóe ra tiếu ý dữ tợn, như đã sớm có đoán trước.
Mảnh vỡ Hạo Thiên kính rung lên, Huyết Hải La Sát cười dữ tợn:
“Tới tốt!”
“Để bổn tọa cho ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là Thiên tiên!”
Thế giới huyết hải trong người lão sáng bừng lên, giữa không trung thêm một mặt trời màu máu.
Thiên tiên, thế giới trời đất trong cơ thể đã diễn hóa hoàn tất, thật sự trở thành một giới, tuy không chân thật được như vũ trụ thực, nhưng nếu phát huy đến tối đa, cũng không thua kém gì một hằng tinh.
Cao cao tại thượng, chiếu rọi nhân gian, chính là Thiên tiên!
Rắc!
Trên bầu trời Dao Trì vang lên một tiếng vỡ, hư không như bị bẻ cong, nhiễm một màu máu đỏ, thời gian như chậm hẳn đi, Mạnh Kỳ từ từ bị hút về phía mặt trời màu máu kia.
Chỉ cần hắn tới gần, hắn sẽ bị sức mạnh khủng bố xé rách tan tành!
Đây chính là sức mạnh của Thiên tiên, không ai so sánh được!
Trong lúc nguy cấp, thân hình Mạnh Kỳ mấp máy, hóa thành một con quái vật mặt người thân rắn, toàn thân đỏ rực, trong đôi mắt là con sông thời gian hư ảo.
Thời gian đã chậm lại càng thêm chậm, màu sắc đều như không còn, đến khi sức hút khủng bố của mặt trời màu máu tới được nơi, thì Mạnh Kỳ đã biến mất, chỉ còn lại những tia sáng hung lệ.
Hắn đã đi đâu? Huyết Hải La Sát giận dữ, tiểu tử này thật là lắm thủ đoạn!
Bỗng cả người lão căng lên, cảm nhận được xung quanh trở nên u ám, mảnh vỡ Hạo Thiên kính lại tụ u quang, chiếu lên người lão!
Trốn! Huyết Hải La Sát không dám chống đỡ tia sáng định thân kia, lão không có Vô Cực ấn để mà đỡ được!
Thừa dịp mặt gương còn chưa chiếu tới, mặt trời màu máu tan rã, hóa thành những tia máu, bắn đi khắp hướng.
U quang bắn tới, quả nhiên thất bại. Những tia máu lại tụ lại, Huyết Hải La Sát tái hiện, lòng thầm đắc ý, nhưng bỗng cảm thấy kì kì, sao u quang lần này lại không ghê gớm như hồi trước?
Lão vừa nghĩ tới đó, thì nhận ra trên không trung có tới hai mảnh vỡ Hạo Thiên kính, bắn ra tới hai đường u quang, một cái đã tiêu tán, một cái đã ngưng tụ hoàn chỉnh, đang chiếu về phía lão!
Sao lại như thế?
Sao lại có tới hai mảnh vỡ Hạo Thiên kính?
Tia u quang chụp lấy Huyết Hải La Sát, mặt kính Hạo Thiên còn lại thì biến hình, hóa thành “Nguyên Hoàng” Tô Mạnh.
Thì ra...... U quang đã chụp xuống, Pháp Thân và suy nghĩ của Huyết Hải La Sát đều dừng lại.
Từ lúc mới bắt đầu, Mạnh Kỳ đã có ý định muốn lợi dụng mảnh vỡ Hạo Thiên kính bắn cho lão nát tan!
Huyết Hải La Sát cảm ứng được nguy hiểm là thật, bởi vì mảnh vỡ Hạo Thiên kính đúng là đang ngưng tụ u quang, chuẩn bị chiếu vào lão, nhưng lão đã bị Mạnh Kỳ dùng Nguyên Thủy lĩnh vực làm cho vị trí trước sau trở nên lẫn lộn, khiến lão nhầm lẫn tia u quang giả của hắn thành thật, bỏ qua mảnh vỡ Hạo Thiên kính thật sự.
Hừ, có sức mạnh Thiên tiên thì sao?
Đầu óc của ngươi vẫn chỉ dừng lại ở cấp độ Nhân Tiên mà thôi!
Ngoại vật chung quy vẫn chỉ là ngoại vật!
Pháp Thân bị định, sức mạnh bị giảm xuống, không còn khả năng phản kháng, Huyết Hải La Sát tuy không còn suy nghĩ gì được, nhưng ý thức của Cửu U Huyết Ma sao chấp nhận khoanh tay chịu chết, nó vận chuyển chút xíu ý muốn cuối cùng, quyết định cho nổ Pháp Thân!
Ầm!
U quang vỡ tan, ánh sáng đỏ bừng ra, Hóa Huyết thần đao như mất đi linh tính, xông ra khỏi khu vực chiếu rọi của mảnh vỡ Hạo Thiên kính.
Mạnh Kỳ đã đợi sẵn, vung Tuyệt Đao.
Huyết Hải La Sát khôi phục linh trí, lớn tiếng quát:
“Vô dụng! Tuy sức mạnh của bổn tọa chẳng còn bao nhiêu, nhưng bổn tọa chính là Thiên tiên, cỡ ngươi không làm gì được ta!”
“Chỉ cần mấy hơi nữa, bổn tọa hấp thu sức mạnh của thần đao khôi phục, tuy không duy trì được lâu, nhưng đủ để giết ngươi!”
Tuyệt Đao bổ xuống, tử lôi điện xà đẩy ra, hóa thành những cuộn sóng vô hình, quát to:
“Lôi Đình chi lực, điện từ chi lực, là vật chất tạo thành sức mạnh nhỏ bé nhất, nó cũng là một phần đạo văn tượng trưng cho Bá Vương Tuyệt Đao!”
“Dù ngươi có khó giết tới cỡ nào, chỉ cần chưa đột phá được giới hạn giữa chân thật và ảo tưởng, thì dù ngươi có hòa hợp nguyên thần với pháp tướng, có thuộc tính hư ảo, thì vẫn phải có cơ sở là vật chất thật.”
“Một đao này, để cho ngươi biết cái gì là kết hợp đặc thù chưởng khống nhập vi trong Truyền Thuyết với Lôi Đình chi lực!”
Ánh đao chém vào Hóa Huyết thần đao.
Xuy xuy xuy, làn ánh sáng đỏ phân thành những giọt máu, mỗi giọt máu lại tách nhỏ ra thành vô số những kết cấu nhỏ tới mức mắt thường không nhìn thấy nổi......
“Không!”
Huyết Hải La Sát thét lên kinh hãi, nhưng tiếng hét nhanh chóng im bặt như bị bóp cổ, rồi tiêu tán.
............
Trong Băng Tuyết tiên cung, Hà Thất, Vân Hạc và Cao Lãm đang thủ đường lui.
Cao Lãm bỗng rút kiếm đứng lên, cất bước đi ra ngoài.
“Ngươi đi đâu?” Hà Thất nhíu mày hỏi.
Cao Lãm lạnh lùng: “Pháp Thân thiên hạ đều tụ tập ở đây, các ngươi không lo bị Yêu tộc nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của hay sao?”