Bàn tay Hắc Thiên Đế như hút hết mọi ánh sáng, không bị thời gian trói buộc, thò vào định bắt lấy Mạnh Kỳ trong quá khứ.
Nhờ đặc thù Bỉ Ngạn, Mạnh Kỳ nhìn thấy được mọi chuyện, nhưng hắn không có khả năng thay đổi được gì, càng không có khả năng ngăn cản nó xảy ra!
Đây là sự chênh lệch về mặt bản chất!!
Dòng sông thời gian không ngừng gợn sóng, bàn tay như bảo thạch đen kia đã sắp chạm vào được Mạnh Kỳ.
Đúng lúc này, Mạnh Kỳ biến thành hỗn độn kì điểm đột ngột phình to ra như muốn trở thành Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân, đồng thời đao quang kiếm khí hiện lên, chém về phía hạ du và cả thượng du của dòng sông thời gian.
Ánh đao u ám, như từ bên trong nhân quả hư ảo chém ra, kiếm khí tung hoành, như do thời gian và vận mệnh chi hà dựng dục mà thành.
Tất cả quá khứ đều tan thành mây khói, đao này không cần biết tới trước kia!
Vận mệnh tương lai chỉ cần một kiếp này mà thôi, kiếm này không cầu có kiếp sau!
Rào rào!
Dòng sông thời gian sóng cuộn mạnh, bị một đao không hỏi trước kia và một kiếm không cầu kiếp sau của Mạnh Kỳ ảnh hưởng tới, sau đó đao quang kiếm khí cùng với Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân nhanh chóng co lại, kéo tất cả xung quanh trở về thời ban đầu.
Rào rào!
Vô Cực hỗn độn chi ý kéo động hư ảo dòng sông thời gian, đung đưa rõ ràng cuộn sóng, hư không bẻ cong, trụ quang trì hoãn, phân phân tụ vàomột điểm kia, không có trên dưới trái phải. Cũng làm mất đi định nghĩa quá khứ hiện tại và tương lai thâm thúy chi điểm!
Khi Vô Cực ấn tu luyện đến cảnh giới Tạo Hóa viên mãn, bao dung thời gian đại đạo nó liền có thể giống loại công pháp đỉnh phong chủ tu thời gian cấp kẻ đại thần thông ảnh hưởng trong phạm vi hư ảo trường hà nào đó, có hạn độ chống đỡ qua lịch sử thay đổi, nhìn trộm tương lai, như Thất Sát bi. Chẳng qua song phương nguyên lý rõ ràng bất đồng, người trước là chân chính hồi tưởng thời gian, sửa chữa quá khứ, mà Vô Cực ấn là đem trong trình độ nhất định lịch sử và tương lai kéo động cuộn lại tới trước mặt, khiến bản thân “Hoành tam thế một thể”, đối kháng ngoại lực ảnh hưởng, lấy phòng ngự làm chủ.
Khai Thiên ấn và Đạo Nhất ấn khi phối hợp với nhau, có thể chém được sự trói buộc và loạn lưu của thời gian, nếu tu tới Tạo Hóa viên mãn, sẽ có được thần dị giống như Thất Sát bi, lấy hiện tại làm nhân, biến quá khứ thành quả, đảo ngược logic!
Đây chính là điểm mạnh mẽ của ba ấn đầu “Nguyên Thủy Kim Chương”, nên nếu chỉ nói khía cạnh thời gian chi đạo dưới cấp Bỉ Ngạn, thì nó còn mạnh hơn cả Như Lai thần chưởng và Tiệt Thiên thất kiếm.
Trong lúc nguy cấp, Mạnh Kỳ đã dùng hết toàn lực, dùng hai đại sát chiêu “Không hỏi trước kia” và “Không cầu kiếp sau” để tác động tới quá khứ và tương lai, xuất ra Vô Cực ấn khuấy động dòng sông thời gian để tạo cơ hội!
Vốn dĩ Vô Cực ấn của Mạnh Kỳ chưa đạt tới nổi mức độ này, nhưng vì lúc này hắn đang ở Cửu U, có đặc thù biến hóa, man thiên quá hải, cảnh giới có được sự tăng lên về mặt bản chất, từ Truyền Thuyết đi vào Tạo Hóa, Vô Cực ấn cũng nhờ vậy mà tăng lên tới cấp Tạo Hóa.
Rào rào!
Dòng sông thời gian như bị uốn cong, vặn vẹo hướng về phía Mạnh Kỳ biến thành hỗn độn kì điểm kia, năm sát na của quá khứ và năm sát na của tương lai cùng bị kéo về phía điểm hội tụ đó, muốn nhập vào thành một khối, không bị thay đổi nữa!
Rào rào!
Mạnh Kỳ trong quá khứ sắp bị Hắc Thiên Đế tóm được cũng bị nước sông đẩy mạnh về hướng tiết điểm, khiến bàn tay kia trở thành bắt hụt!
Tiếng dòng sông thời gian cuộn sóng lọt vào tai, tâm hải Mạnh Kỳ chấn động, cảm nhận được đạo lực trong nháy mắt đã hoàn toàn cạn kiệt, Pháp Thân hoàn toàn hóa thành hỗn độn chi điểm, không còn khôi phục lại được nữa, bị nước sông hư ảo cọ rửa, linh trí dần trở nên mơ hồ, kí ức sắp bị xóa sạch, đây chính là ảnh hưởng thời gian khi chiến đấu vượt giai, cái giá phải trả khi muốn thay đổi lịch sử!
Với thực lực của hắn hiện giờ không thể chống đỡ nổi cái giá phải trả này!
Hắc Thiên Đế hơi khựng lại, bàn tay khẽ dịch, vẫn tiếp tục nhắm vào ‘Mạnh Kỳ trong quá khứ’ kia, mức độ biến đổi thời gian này chẳng là cái gì đối với y!
“Chính là lúc này!”
Mạnh Kỳ buông dòng sông thời gian, khiến hắn trong quá khứ và tương lai hợp lại vào cùng một điểm, khiến Vô Cực ấn lại triển khai thành Nguyên Thủy khánh vân, bên trên khánh vân, hư ảnh Bàn Cổ phiên bị hỗn độn vây quanh, ngưng tụ sáng lập chi ý – hiệu ứng do Cửu U mang đến.
Rào rào!
Dòng sông thời gian trở lại bình thường, bàn tay Hắc Thiên Đế vì đã đổi hướng nên lại chụp hụt Mạnh Kỳ trong quá khứ. Một ánh sáng tím lóe lên, chém vào hư không, rạch đứt Cửu U, chém vỡ thời gian, chém vào ý thức của chính hắn!
Mạnh Kỳ kích thích sức mạnh bản thân và Bá Vương Tuyệt Đao đến cực hạn, Khai Thiên Tịch Địa, một kích kinh thiên!
“Hừ, con kiến giãy dụa!” Hắc Thiên Đế búng ngón tay, thời gian lướt qua, ánh đao tiêu tán, không tạo ra được hiệu quả nào.
Tới cấp độ của y, một kích toàn lực kia của Mạnh Kỳ chẳng khác nào một con kiến cố gắng giãy dụa mà thôi!
Ánh đao tiêu tán, đôi mắt của Hắc Thiên Đế thoáng vẻ ngạc nhiên, vì Mạnh Kỳ đã hoàn toàn biến mất!
Y cảm giác được nhân quả dao động, nhưng y không nhìn rõ được cái điểm hỗn độn kia!
Mạnh Kỳ đột ngột xuất hiện ở trong Sinh Tử nguyên điểm!
Kích phát Vô Cực ấn, chịu dòng sông thời gian phản phệ, và một kích Khai Thiên Tịch Địa đều chỉ để che giấu một chiêu thức giữ mạng này mà thôi.
Chính là nhờ Chư Thiên Sinh Tử luân, vận chuyển chư quả chi nhân, hàng lâm vào trong Sinh Tử nguyên điểm.
Đây là nơi gần đạo, thời không trộn lẫn, cản được sự tìm tòi của các Bỉ Ngạn. Ở trên đời, số người biết tới nó không vượt quá mười, những kẻ như Hắc Thiên Đế, Huyền Minh Quỷ Đế đương nhiên không ở trong số người này - Sinh Tử nguyên điểm có thể đảo loạn quá khứ và tương lai trong phạm vi mười hơi thở, khiến thân ảnh tương ứng ở trong dòng sông thời gian trở nên mơ hồ và không thể nắm bắt được, nếu nó không có loại năng lực này, thì đã sớm bị các đại nhân vật Bỉ Ngạn lật xem lịch sử trong dòng sông thời gian mà tìm ra được vị trí của nó từ lịch sử của những người đã từng vào được nó.
Hắc Thiên Đế nhìn chằm chằm vào vị trí nơi Mạnh Kỳ biến mất, thò tay vào trong dòng sông hư ảo để mò tìm thân ảnh trong quá khứ của đối phương, nhưng chỉ là vô ích, cứ chạm vào là biến mất, vừa rời đi thì lại hiện ra.
Ở hướng tương lai, hình ảnh sơn mạch màu đỏ và Ma Hoàng trảo lại trở nên mơ hồ khó thấy.
Còn ngược về quá khứ sớm hơn nữa, lúc ấy Mạnh Kỳ chưa tới Cửu U, nên không ảnh hưởng gì tới hình ảnh thời điểm đó.
Đây chính là hạn chế của người chưa đạt tới Bỉ Ngạn chân chính, nếu Hắc Thiên Đế là Bỉ Ngạn thật sự, thì Mạnh Kỳ dù ở trong sinh tử nguyên điểm cũng đã phải chết!
Mọi việc diễn ra rất nhanh, tới khi mấy người Cửu Loạn Thiên Tôn, Huyền Minh Quỷ Đế diệt xong hai hóa thân, đảo ý thức qua đây, thì mọi việc đã kết thúc.
“Đó là Ngọc Hư cung Nguyên Hoàng Tô Mạnh, hắn đã mang Phong Thần bảng đi.” Hắc Thiên Đế lạnh lùng truyền âm, “Hừ, hắn nhất định đang trốn ở chỗ nào đó, vẫn chưa rời khỏi Cửu U, hẳn là ở trong sinh tử nguyên điểm, chúng ta phủ ý thức ra khắp khu vực, đợi hắn thò ra.”
Hoàng Tuyền hai lần dị động, giờ lại nhìn thấy Mạnh Kỳ, nhiêu đó là đủ hiểu chuyện này có liên quan tới sinh tử nguyên điểm.
Nhưng không ngờ y lại nhận ra Mạnh Kỳ có mang theo Phong Thần bảng!
Nghe thấy bốn chữ “Sinh Tử nguyên điểm”, mắt Huyền Minh Quỷ Đế lấp lóe, cười lạnh băng:
“Được!”
............
Trong Sinh Tử nguyên điểm, Mạnh Kỳ vội vàng nhảy vào khu vực sinh cơ, đồng thời vận chuyển âm dương ấn, dùng nó để chữa trị bản thân, vừa rồi dòng sông thời gian phản phệ khiến Pháp Thân của hắn suýt nữa phá vỡ, bị thương rất nặng.
Nghĩ lại kích thích kinh người vừa trải qua, cả thể xác lẫn tinh thần của Mạnh Kỳ đều vô cùng sảng khoái.
Mình lại thoát được khỏi tay ngụy Bỉ Ngạn, thực là đáng tự hào!
“Ha ha!” Hắn sung sướng cười vang.
Quả nhiên bản tính của mình là thích đi khiêu chiến cường giả, nhưng cái kiểu kích thích này hay là nên làm ít thôi, không thì chết không kịp ngáp.
Mạnh Kỳ dần dần khôi phục, tiếng cười dừng lại, không thể không tự giễu:
“Không được học Tào Mạnh Đức, cười lắm xuất hiện kẻ địch mới bây giờ!”
Lời còn chưa dứt, hắn đột nhiên nhìn thấy một đôi chân, đứng ở trong Sinh Tử nguyên điểm, đi giày do long lân luyện chế!