Mục lục
Nhất Thế Chi Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Truyền Thuyết đã xuất, thứ tự trên Thiên bảng không còn ý nghĩa nữa, có phải chúng ta nên sửa lại thành tin vào La giáo hay không?”

Người phát ra topic này có tên thân mật là “Người biết chuyện không có tên”, hắn nói: “Nửa năm nay, Yêu tộc năm lần bảy lượt xâm nhập Tây Cảnh, lúc đầu còn có Thiên Ngoại thần kiếm và Lục đại tiên sinh ra tay ngăn cản, nhưng đều bị một khí tức nào đó cách không tập kích, bị thương phải thối lui, đến lần này, không hề có một vị chính đạo Pháp Thân nào ra mặt, đương kim thiên tử và vị kia của Côn Luân sơn Ngọc Hư cung cũng chưa lần nào xuất hiện.”

“Những chuyện này chúng ta đều đã sớm biết. Lần này kẻ địch phải đối mặt hẳn là Đại Thánh yêu tộc, hẳn là từ thời thượng cổ lưu lại, cũng có khả năng là vừa mới đột phá gần đây, nhưng không sao, lai lịch thế nào không quan trọng, quan trọng là chúng ta phải đối mặt với Truyền Thuyết Đại Thánh. Đại Thánh này hẳn là ban đầu trong người có tai họa ngầm, nên không hề trực tiếp ra tay, chỉ lan khí tức tới thôi, vậy mà các cao nhân hàng đầu Thiên bảng của chúng ta lại không dám ra tay ngăn cản, chứng minh nó đã hồi phục viên mãn, đang ẩn bên trong đại quân yêu tộc, vì thế Tây Cảnh mới im hơi lặng tiếng, không có Pháp Thân xuất hiện, tới khi La giáo thần sứ hàng lâm.”

“Thiên tiên và Truyền Thuyết chênh lệch nhau bao nhiêu, tin rằng các vị đều đã biết. Chính là duy nhất trong chư giới, lột xác về mặt bản chất, tuyệt không phải nói giỡn, dù số lượng Thiên tiên có đông bao nhiêu, mà không có tuyệt thế thần binh và đại trận hỗ trợ, thì cơ bản không lay động nổi được Truyền Thuyết.”

“Cho nên, bảng xếp hạng Thiên bảng bây giờ không còn ý nghĩa gì nữa, trước mặt Truyền Thuyết Đại Thánh, những người mà chúng ta gọi là cao nhân chỉ là con kiến thiêu thân, phân chia hạng nhất hạng nhì thì cũng làm được gì?”

“Người có thể chống đỡ Yêu tộc Đại Thánh, tin rằng các vị đều đã nhìn thấy, chính là La giáo thần sứ, cũng là Truyền Thuyết đại năng!”

“La giáo lấy Nhân tộc làm căn cơ, mục tiêu là mang đến cho sinh linh sự an bình quy túc, là đại địch với triều đình. Vậy thì có ảnh hưởng gì tới chúng ta đâu! Nếu chúng ta thờ Vô Sinh Lão Mẫu, không chỉ sẽ được Truyền Thuyết thần sứ phù hộ khỏi tay yêu tộc, mà còn được trường tồn sau khi chết, được cực lạc ở Chân Không gia hương. Thứ chúng ta cần bỏ ra chỉ là tin vào họ, chẳng ảnh hưởng gì tới quan hệ gia tộc, hòa thuận gia đình, giao tình giang hồ, hệt như khi chúng ta thờ hoàng thiên hậu thổ.”

Topic này rất ít người bàn luận, không bảo chủ thớt ăn uống cho tốt, thì bảo Lục Phiến môn đã xuất phát truy bắt tà giáo yêu nhân, không thì chỉ cười ha ha. Topic này nhanh chóng bị xóa, thoạt nhìn có vẻ chỉ là đùa bỡn cho vui, nhưng nó liên quan tới thời sự Tây Cảnh, mang tới cảm giác hết sức khác thường và châm chọc.

Tuy không bàn luận, nhưng người xem topic này rất nhiều, trong yên lặng đã dần nảy sinh một sự biến hóa nào đó.

Không đến một khắc, topic đã bị xóa đi, nhưng trong các diễn đàn lớn của thế giới Vạn Giới Thông Thức lại mọc đầy những thứ tương tự, như “Kinh nghiệm bản thân khi Yêu tộc xâm nhập”, “Ta đang ở Tây Cảnh, không ngủ được ngày nào” vân vân, miêu tả đủ loại tình trạng, cảm xúc vào thời điểm ấy, đi đến đâu cũng nhìn thấy.

Có người còn sợ hãi kể lại: “Lúc ấy Yêu tộc còn chưa tới, nhưng người ở trong thành đều đã rất sợ, có người ngã ngồi dưới đất không đứng lên nổi, ngay cả các cường giả cũng sợ, ngay cả nửa bước Pháp Thân nghe nói cũng đều câm như hến, không vận chuyển nổi chân nguyên để bảo vệ mình.”

“Đến thế cơ à? Yêu tộc còn chưa xuất hiện mà các ngươi đã sợ tới mức tè ra quần? Mình nhát gan cũng đừng có viện cớ vu cho Yêu tộc!” Có người phản bác.

Có người thì cố gắng tranh thủ: “Thật là thiếu kiến thức, đây là sự khủng bố của Truyền Thuyết đó! Dù họ không cần hàng lâm, chỉ một cái ý niệm thôi, cũng đủ gây ra vô số hiệu quả kinh người, không khác gì đại nạn tới nơi, những ai có cảm giác nhạy bén thường đều sẽ có phản ứng sợ hãi, tim đập nhanh, người mềm nhũn, đây là một loại dự cảm bản năng, một ý niệm của Truyền Thuyết đại năng có thể khiến cái bản năng sợ hãi đó phóng đại lên gấp trăm lần ngàn lần!”

Không tranh luận còn đỡ, một khi tranh luận nổ ra, sự khủng bố của Truyền Thuyết đại năng càng nói càng làm mọi người mơ hồ, sợ hãi, thế giới Vạn Giới Thông Thức tràn ngập không khí gió thổi mưa giông trước cơn bão.

Đại Chu, Trường Nhạc, Lục Phiến môn tổng bộ.

Các thần bộ và Kim Chương bộ đầu tập trung trước mặt tổng bộ đầu Tư Mã Thạch, ai nấy vẻ mặt ngưng trọng, một mảnh trầm mặc.

“La giáo yêu nhân nhân cơ hội họa loạn nhân tâm, các ngươi có cách giải quyết gì không?” Tư Mã Thạch xoa xoa thái dương, sau khi chứng được Pháp Thân, y đã thoải mái hơn, nhưng nửa năm nay, đủ mọi chuyện đã khiến y tựa hồ già đi mấy tuổi.

Một Kim Chương bộ đầu nói: “Ban lệnh cấm phát ngôn, không cho phép thảo luận chuyện Tây Cảnh, không cho bàn tán về Truyền Thuyết, càng không cho phép nhắc tới La giáo và Yêu tộc!”

“Đúng, chúng ta phải áp chế chuyện này trong thời gian ngắn nhất, không để nó lan ra tạo thành khủng hoảng.” Phi Long thần bộ Triệu Minh Triệt đồng tình.

“Nhân tâm hoảng sợ, giấy không thể gói được lửa, chuyện đã bùng phát, chỉ áp chế là không đủ, trừ phi đưa ra được luận chứng bẻ gãy lập luận của chúng, khóa không cho phép những người có Vạn Giới Thông Thức phù tranh luận, kể cả sử dụng mật ngữ, nếu không họ sẽ dùng mật ngữ để tiếp tục thảo luận, ví dụ như không nói thẳng là đương kim thiên tử, hay Nhân Hoàng, mà gọi là lão thập nhị, hay Đại Nhật để thay thế, hoặc đổi thành những tên lóng khác, chúng ta cấm được nổi không?” Một người mới được tấn chức thần bộ lập tức mở miệng phản bác, người này còn khá trẻ, hình như nhờ hưởng được khá nhiều lợi ích của Vạn Giới Thông Thức mà trưởng thành và phát triển.

Thời gian mười năm, đủ để một người có thiên tư tốt mới vào Ngoại Cảnh trở thành Tông Sư.

“Lão Thập Nhị? Đại Nhật?” Thần bộ Cao Cung cau mày, tuổi ông đã già, bối phận trong Trường Nhạc Cao thị cực cao, dùng Vạn Giới Thông Thức phù chỉ để trò chuyện liên lạc, không hiểu lắm cách thảo luận ở trong diễn đàn.

Tư Mã Thạch ấn thái dương, khẽ cười: “Bệ hạ là Thiên Tử Đại Chu đời thứ mười hai, cho nên được gọi là lão Thập Nhị, Đại Nhật là do ở trong Vạn Giới thương thành bán ra một bộ sách kì quái, trong đó có nhắc tới Đại Nhật và hỗn động tạo thành hệ thống song tinh, vì thế có danh hiệu Diệu Thế song tinh, bệ hạ được gọi là Đại Nhật, còn Ma Sư Hàn Quảng là hỗn động.”

“À, vậy à.” Cao Cung gật đầu nói, “Nếu là vậy, đúng là không dễ mà cấm được, nhưng nếu để chuyện này phát triển, sẽ làm ảnh hưởng tới căn cơ Đại Chu!”

Sẽ làm mất hết nhân tâm!

“Sớm biết như thế, lúc trước khi Yêu tộc xâm chiếm Tây Cảnh, sau khi Lục đại tiên sinh và Thiên Ngoại thần kiếm bị thương, chúng ta nên cấm ngay, không cho Tây Cảnh Vạn Giới Thông Thức cầu phục vụ nữa, như thế đã không làm cho sợ hãi lan tràn khắp thế giới Vạn Giới Thông Thức!” Kim Chương bộ đầu đưa ra đề nghị cấm bàn luận thở dài.

Tư Mã Thạch phẩy tay: “Thế giới Vạn Giới Thông Thức quá mới mẻ, chúng ta không có kinh nghiệm về nó, phạm sai lầm là điều không thể tránh được, lúc ấy lão phu cũng không ngờ khủng hoảng sẽ lan nhanh tới mức này. Muốn cấm Vạn Giới Thông Thức cầu dừng phục vụ cả khu vực Tây Cảnh, Lục Phiến môn chúng ta không thể làm chủ được, e là ngay cả bệ hạ cũng không thể, thôi để lão phu tự mình đi Côn Luân sơn Ngọc Hư cung bái kiến Nguyên Hoàng.”

Y đứng dậy, chắp tay sau lưng, đi qua đi lại suy tư nói: “Việc đã đến nước này, chỉ có thể tận lực mà sửa chữa. Thứ nhất phái người liên hệ với La giáo, tìm hiểu ý đồ của họ, xem xem có thể kết minh hay không, dù có thiệt thòi một chút cũng không sao, chỉ cần không làm mọi thứ quá mức, tranh thủ thời gian cho bệ hạ càng nhiều càng tốt. Thứ hai, khống chế ngôn luận bên trong thế giới Vạn Giới Thông Thức, xóa hết những topic ngôn luận chỉ e thiên hạ không loạn và tạo ra không khí khủng hoảng, cho người của chúng ta mở ra thật nhiều topic, trọng tâm hướng tới việc Nhân tộc cũng có Truyền Thuyết đại năng sót lại, sắp trở về giúp đỡ Nhân Hoàng......”

Một thần bộ không nhịn được mở miệng hỏi: “Tổng bộ đầu, bệ hạ nghĩ như thế nào về chuyện Tây Cảnh? Vị kia của Côn Luân thì sao?”

Nhân Hoàng và Nguyên Hoàng đã nhiều năm không hề lộ diện, chuyện yêu tộc lần này cũng không có ai báo với họ, ai cũng muốn biết tình hình của họ dạo gần đây.

Tư Mã Thạch trầm ngâm: “Bệ hạ cấu kết vạn giới thuận lợi, đang hấp thu khá nhiều “ta khác”, khai thác được rất nhiều nhân đạo nhạc thổ, cho nên Tây Cảnh chấn động, cũng không làm chúng sinh chi lực giảm bớt nên ngài không biết, nhưng mà lúc nào ngài mới đột phá được thì khó nói.”

“Còn cái vị trong Ngọc Hư cung kia, mấy năm trước đã được Thiên tiên tối cường các đời tán dương, đến nay đã hơn ba năm, hẳn là đã tiến được thêm một bước, nhưng con đường lên Truyền Thuyết rất gian nan ai cũng biết, từ chuyện Yêu tộc đột kích mà hắn không hề ra tay cho thấy có lẽ hắn vẫn còn thiếu bước cuối cùng một chút nữa.”

Nếu không rõ “Ta này là ta”, dù có hấp thu nhiều “Ta khác” đến mấy, cũng không thể dẫn tới được chất biến.

Nghe Tư Mã Thạch nói vậy, các thần bộ Kim Chương đều im lặng. “Thiên Ngoại thần kiếm” Tô Vô Danh nghe nói cũng đang kém bước cuối cùng một chút, Nhân tộc muốn có thêm một Truyền Thuyết sao mà gian nan quá vậy!

Đúng lúc này, họ cảm giác được từ sâu trong cung điện như có chấn động, sau đó trước mắt nhoáng một cái, nhìn thấy Cao Lãm mặc đế bào xuất hiện.

“Tham kiến bệ hạ!” Mấy người Tư Mã Thạch vội hành lễ. Bệ hạ đã vượt qua cửa ải Truyền Thuyết rồi sao?

Cao Lãm khẽ gật đầu, chắp tay sau lưng nói: “Thế sự khó liệu, nếu cho trẫm thêm mười năm, hẳn là sẽ đột phá được. Nhưng chuyện trẫm nghĩ ra, các đại nhân vật làm sao không nghĩ ra, cho nên Vô Sinh Lão Mẫu mới ra tay, đầu tiên là cho Quyển Liêm thần sứ trở về, đến nay đã có thêm thần sứ thức tỉnh, Yêu tộc cũng không chịu đi sau, thả những Đại Thánh còn sót lại kia ra.”

Y luôn giữ liên lạc với Mạnh Kỳ, nên nhận thức rất chuẩn xác về thế cục hiện thời.

Mấy người Tư Mã Thạch hai mặt nhìn nhau, không ngờ Truyền Thuyết đại năng của Yêu tộc và La giáo không chỉ có một người!

Cao Lãm trầm tĩnh nói: “Thế gian làm gì có chuyện thuận buồm xuôi gió? Làm gì có chuyện mọi thức sẽ xảy ra theo ý mình muốn? Trẫm đã sớm có chuẩn bị sẵn về chuyện này, nên xuất quan trước.”

Y đưa tay ra, trong tay xuất hiện một thanh kiếm vàng và mấy trang kim thư, ngẩng đầu ngạo nghễ quát:

“Nhân Hoàng di tộc ở đâu!”

Trường kiếm tỏa ra ánh sáng vàng, bắn lên trời cao, xuyên qua tầng mây, nối tới sâu trong vũ trụ, đến một hành tinh khổng lồ.

Nhân Hoàng di tộc vốn bị hủy bởi Ma Phật chi loạn, nhưng có Cao Lãm nhắc nhở, kim thiền thoát xác, chuyển xa tới chỗ sâu trong vũ trụ Chân Thật giới, mấy vạn năm nay truyền thừa không dứt, cường giả xuất hiện lớp lớp, bảo vệ bí mật di lưu của Nhân Hoàng, chưa bao giờ can thiệp tới chuyện Chân Thật giới, đến nay đã có tích lũy thâm hậu, sau khi hạn chế trời đất bị buông lỏng, thì càng thêm đáng sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK