Năm ngón tay như gảy tỳ bà, co duỗi theo trật tự phất ra, như gõ vào một tiết điểm nào đó của trời đất, khiến vật chất băng giải, khiến hư không vỡ tan, khiến quy luật hỗn loạn, khiến thế giới hư không trở thành một vùng tứ lược địa hỏa phong thủy, đỏ xanh vàng trắng hỗn loạn sôi sục, vô cùng nguy hiểm.
Một đao chém ngược của Bá Vương bị rơi vào nơi này, tốc độ càng ngày càng chậm, sắp bị địa hỏa phong thủy thôn phệ.
Đúng lúc này, tử quang tiêu biến, quỷ dị biến mất trong hỗn loạn tứ tượng.
Đao ảnh đột ngột xuất hiện, vạch qua bốn màu đỏ xanh vàng trắng, từ một hướng khác chém vào mu bàn tay Mạnh Kỳ.
Va chạm vô thanh vô tức, đao ảnh như dừng lại trên làn da, Mạnh Kỳ bị u quang buông xuống của Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân che khuất tầm mắt. Từ trong hư vô vọt ra một ánh đao tím lịm thuần túy, như từ trong thế giới nhân quả chém tới, muốn phá vỡ màn u quang bảo vệ quanh thân!
Đây là một đao đỉnh cao của Bá Vương, so với “Quá khứ đủ loại, tan thành mây khói” thì càng tiến thêm một bước, không chỉ có thể chém đứt liên hệ, hơn nữa còn có thể dùng liên hệ, chém ngược bản tôn.
Bình thường, nhân quả liên hệ cũng sẽ bị Vô Cực ấn làm tan rã, nhưng hài bàn tay của Mạnh Kỳ không nằm trong khu vực bảo vệ của hỗn độn u quang, nên Bá Vương “Mượn hình công vật”, vòng qua màn phòng ngự của Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân, thẳng công kích vào bản thể.
Mạnh như Ma Quân, cho dù chỉ là hóa thân, cho dù còn đang ngủ say thì cũng tuyệt đối mạnh hơn bất cứ Thiên tiên nào, dưới một đao này cũng không kịp phòng bị, bị thương chảy máu, nhuộm đỏ Thanh Đồng cổ quan.
Lúc này, tư thái Bá Vương đối xử với Mạnh Kỳ hệt như y đã đối đãi với Ma Quân, đủ thấy y coi trọng đối thủ này.
Tuyệt Đao thông thấu, mang theo những tia tử điện nhỏ xíu, lần theo sự liên hệ, ầm ầm chém xuống, khí thế bị áp chế của Bá Vương cũng tăng cao trở lại. Một chiêu đắc thủ, nhất định liên tục giành công, khiến đối phương chỉ còn cách vất vả chống đỡ, dần đi đến thất bại.
Đột nhiên, y cảm nhận được Mạnh Kỳ biến mất. Là hoàn toàn biến mất. Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân và hỗn độn u quang cũng biến mất, tại chỗ chỉ còn lại một cây cổ đăng cháy lay lắt, tỏa ra ánh sáng hai màu đen trắng, chiếu sáng những sợi dây tinh tuyến.
Đây là bản thể nguyên hình của Mạnh Kỳ? Bá Vương chớp mắt, trường đao cực nhanh chém xuống.
Cây cổ đăng kia tắt ngúm, mọi thứ trở nên tối đen và hỗn loạn. Nhân quả như con vật bị mất đầu, dây liên hệ bị đứt ngang, một đao không thể tránh né kia lại chém vào chỗ trống.
Bá Vương kinh nghiệm chiến đấu phong phú, không chút sửng sốt, Tuyệt Đao liền thu về, xoay tròn người một vòng.
Ánh đao vừa khởi, sau lưng y hiện ra thần nhân kia. Mạnh Kỳ đã thu hồi Nguyên Thủy khánh vân. Bàn tay phải ở trên, chưởng hàm chí dương chí cương chi ý, tay trái bên dưới, hai lòng bàn tay đối diện với nhau, chí âm chí nhu, như đang ôm một quả cầu.
Âm Dương giao nhau, tạo thành một quả cầu hai màu đen trắng ở trước ngực.
Mạnh Kỳ hai tay xoay ngược, quả cầu chuyển động theo chiều ngược lại, sau đó thu nhỏ lại, hóa thành một điểm, không trước không sau, không trên không dưới, hỗn độn u ám.
Bả vai hắn run lên, hai tay khẽ hất, điểm kia bay ra ngoài. Nó hấp thu xung quanh, hóa thành một mảnh hỗn độn, bắn về hướng Bá Vương, tan rã vạn vật, phản bản quy sơ, cảm thấy nguy hiểm vượt xa bất cứ chiêu nào khác nãy giờ.
Bá Vương nheo mắt lại, thu hồi đao.
Từ trong thân thể y có tiếng lôi minh vang rền, khuấy động khiếu huyệt. Khí phách của y hừng hực quét quanh, dâng cao ngùn ngụt, sau lưng hiện ra vô số vũ trụ mênh mông, bay ra những thân ảnh, cái lôi quang quấn quanh, cái tay cầm cự chùy, cái cầm tiêu thương có thiểm điện quấn quanh, chúng cùng bay vào cơ thể Bá Vương, khiến khí tức của y vẫn không ngừng tiếp tục dâng lên, gấp cả mấy chục lần trước đó.
Cùng lúc đó, một dòng sông thời gian hư ảo hiện ra, những Bá Vương tay cầm phương thiên họa kích, giơ cự đỉnh vân vân, không ngừng bay ra, cũng dung nhập vào thân hình Bá Vương, khiến khí tức của y tiếp tục dâng lên thêm nữa, hoàn toàn vượt qua mức độ một Thiên tiên chịu đựng nổi.
Đón Vô Cực ấn, Bá Vương không tiến mà lùi, không thủ mà công, trường đao dựng lên, thân và đao hòa hợp, nghịch thiên chém một nhát!
“Mở cho ta!”
Thanh chấn đại điện, tử quang sáng lạn, sở hữu sức mạnh sở hữu đặc thù đều ở trong một đao đây chém đi ra, Bá Vương bị Mạnh Kỳ bức đến cực điểm, cũng bắn ngược đến cực điểm, vung ra siêu việt phía trước đỉnh phong một đao.
Đao này vừa ra, không phá thì vong!
Đao nhập Vô Cực, tử quang tiêu tán. Thân ảnh Bá Vương như ẩn như hiện, hiệp Thái Sơn siêu Bắc Hải, mang theo sức mạnh bàng bạc mãnh liệt, muốn chém ra hỗn độn, lập ra bầu trời mới!
Mạnh Kỳ Pháp Thiên Tượng Địa chống đỡ, “ấn kí ta khác” cũng không ngừng tràn ra, ngay cả phật tiền Thánh Đấu Sĩ, vô số quang cầu ngưng tụ thành lạc ấn đều thu trở về, tích súc sức mạnh, gia trì Vô Cực ấn, vất vả chống lại một kích siêu đẳng này của Bá Vương.
“Mở cho ta!”
Một tiếng ‘két’, mảng hỗn độn nhộn nhạo, tử quang chợt lóe, ào ạt xông tới, bổ vào đầu Mạnh Kỳ.
Đối với Bá Vương, thời điểm tấn công nguy hiểm nhất vừa rồi cũng chính lá cơ hội tốt nhất.
Bởi vì dưới tình huống bình thường, Mạnh Kỳ nhất định có Thái Thượng Vô Cực Nguyên Thủy khánh vân tỏa xuống hỗn độn u quang làm màn phòng ngự siêu cường, dù có đánh vỡ được, thì uy lực còn sót lại cũng không được bao nhiêu, lại còn sẽ bị những ấn pháp khác quấy nhiễu. Nhưng khi Mạnh Kỳ dùng Vô Cực ấn tấn công, sẽ không thể duy trì Nguyên Thủy khánh vân, có điểm mạnh thì đương nhiên cũng sẽ có điểm yếu.
Đó chính là cơ hội!
Nếu phá được Vô Cực ấn, là sẽ chém trúng được vào người đối phương.
Ánh đao đã tới mi tâm, khí phách xung quanh thay thế cho quy luật, thay thế cho hư không, Mạnh Kỳ chỉ còn cách ngửa đầu ra sau để né.
Trường đao hạ xuống, chém trúng Pháp Thân của hắn, nhưng lại như chỉ chém trúng ảo ảnh, Mạnh Kỳ đã nhanh hơn đao, lách qua.
Bá Vương được thế không buông tha người, gió thu cuốn hết lá vàng, ánh đao tiếp tục chém tới, liên miên không ngừng, ép hắn không còn cơ hội để chuyển đổi thế cục.
Ánh đao không ngừng đuổi theo, những tàn ảnh Mạnh Kỳ không ngừng bị chém trúng tan rã. Mạnh Kỳ không ngừng phải lùi về sau, không ngừng né tránh, không ngừng trôi qua thời khắc sinh tử liên miên bất tuyệt.
Một đuổi một né, thân ảnh hai người càng lúc càng nhanh, xuất hiện khắp nơi trong đại điện. Mạnh Kỳ Âm Dương ấn chuyển, cực tử hoá sinh, không ngừng tích tụ sức mạnh, Bá Vương tạm thời dung hợp ta khác và ấn ký, sức mạnh đang có vượt qua Thiên tiên bình thường không biết bao nhiêu lần, tựa hồ không sợ tiêu hao.
Không biết giằng co bao lâu, thời gian như không còn ý nghĩa, cuối cùng Bá Vương vì cố gắng phá Vô Cực ấn bị tiêu hao mà chưa hề dừng lại khôi phục, nên ánh đao hơi yếu đi một tí.
Chỉ một tí thôi, nhưng tử điện lập tức tiêu thất, hai bàn tay Mạnh Kỳ tạo hình chữ thập trên trán, kẹp lấy Tuyệt Đao, máu theo cánh tay trắng muốt chảy xuống. Hắn đã bị thương nhẹ.
Những đóa kim liên diệt rồi lại sinh, sinh rồi lại diệt, tỏa ra hào quang rực rỡ, chống đỡ Tuyệt Đao.
Trong đại điện tóc đen đầy đất, đều bị chém đứt thành hai đoạn, đều là Mạnh Kỳ dùng tóc biến thành phân thân chết thay cho người.
Cuối cùng cũng chặn một đao cuối...... Hắn như cảm nhận được lưng áo ướt đẫm, sự nguy hiểm mà đã lâu lắm rồi không còn gặp phải, trong lòng có hối hận cũng có may mắn.
Hối hận là, khi dùng chư quả chi nhân đặc thù hóa giải một đao Bá Vương chém ngược Ma Quân kia, hắn đã tranh thủ được một cơ hội tuyệt hảo. Nếu lúc đó hắn dùng Nhất Khí Hóa Tam Thanh bày ra Tru Tiên kiếm trận, hôm nay kẻ phải không ngừng né tránh hẳn phải là Bá Vương. Tiếc thay lúc đó đầu mình đầu bò, bởi vì mối quan hệ với Tuyệt Đao, cứ cảm thấy đây không phải là chiến đấu sống chết, chỉ cần dùng Vô Cực ấn khiến Bá Vương gặp khó khăn là đủ rồi.
-- không phải Vô Cực ấn không bằng Tru Tiên kiếm trận, thật ra hai món là sàn sàn với nhau. Vấn đề ở chỗ, nếu dùng Nhất Khí Hóa Tam Thanh bày ra Tru Tiên kiếm trận, cũng đồng nghĩa có thêm ba người cùng giai giúp đỡ, giống như Đạo Đức Thiên Tôn và Linh Bảo Thiên Tôn liên thủ chiến Nguyên Thủy Thiên Tôn.
Không ngờ được Bá Vương quá mức nghịch thiên, cảnh giới cũng quả thật đã vượt qua hắn, lại bị y đánh vỡ Vô Cực, đảo ngược tình thế, suýt chút nữa đánh bại mình.
Còn may mắn là, Tuyệt Đao đã nhận hắn là chủ nhân, nếu không hắn không có khả năng dùng tay kẹp nó. Dù có Bát Cửu huyền công cũng không thể nào chỉ bị thương chút ở ngón tay mà thôi, mà nhất định sẽ bị thương tới mi tâm huyền quan, thực lực giảm sút.
Bá Vương Tuyệt Đao trong chí cương sinh ra chí nhu, chuyển thành một chiêu cuối Thần Tiêu Cửu Diệt, trong đại tan biến diễn ra đại sinh cơ, quỷ dị rút khỏi cái kẹp của Mạnh Kỳ, sau đó lại chém ra khí thế vô cùng kinh người.
Nê Hoàn cung trên đầu Mạnh Kỳ lao ra Tiên Thiên chi khí, phân ra ba đạo, hóa thành ba hình ảnh khác nhau.
Đây không phải là cơ hội tốt nhất để thi triển Nhất Khí Hóa Tam Thanh, vì không hẳn Bá Vương sẽ bị lọt vào trong Tru Tiên kiếm trận.
Nhưng hắn buộc phải dùng tới nó!
Nguyên Hoàng đấu với Bá Vương, hai Thiên tiên tối cường của các đời, thắng bại sẽ quyết định trong sáu mươi hơi cuối cùng!