Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1025

Anh ta kéo Dạ Vũ Đình sang một bên, mặt mày lo lắng đè giọng nói: “Khi phiên tòa diễn ra anh tắt điện thoại suốt, tôi không liên lạc được cho anh. Thời điểm đó, xảy ra chuyện rồi… có người lại ở trên mạng tung ra một loạt ảnh.”

Tuy không biết là ảnh gì, nhưng thấy vẻ mặt nghiêm nghị của Dạ Nhất, sắc mặt của Dạ Vũ Đình lập tức thay đổi.

Không quan tâm Tống Hân Nghiên nữa, vội vàng cùng với Dạ Nhất rảo bước đi ra ngoài.

Tống Dương Minh đã đặt nhà hàng ở gần tòa án.

Ba người Tống Hân Nghiên từ trong tòa án đi ra, tới nhà hàng ăn cơm.

Khi ăn cơm, Khương Thu Mộc không đè nén được sự kích động, khen một cái: “Nghiên, cậu có biết tớ sùng bái cậu chết rồi không, không ngờ cậu không chỉ cương ở trong phiên tòa, vừa rồi còn cương hơn với Dạ Vũ Đình. Cậu không biết đâu, tớ rất lo cậu mềm lòng!”

Cô ấy giơ ngón tay cái về phía Tống Hân Nghiên.

So với sự kích động của Khương Thu Mộc, Tống Dương Minh lại trầm ổn hơn rất nhiều.

Nhìn sự mệt mỏi trên mặt em gái, trong mắt anh ta vụt qua vẻ đau lòng: “Hân Nghiên mệt rồi, vụ án buổi chiều anh và luật sư Vệ đi là được, ăn xong hai em về nghỉ ngơi trước đi?”

“Không cần. Em…”

Tống Hân Nghiên lắc đầu, vừa muốn từ chối—

Khương Thu Mộc đang lướt điện thoại đột nhiên hít một ngụm khí lạnh: “Đù!”

Cô ấy chửi bậy, chia điện thoại cho Tống Hân Nghiên cùng xem: “Nghiên, ‘cậu’ lại lên hotsearch rồi!”

Tống Hân Nghiên vội ghé qua.

Tống Dương Minh cũng vội vàng rút điện thoại ra lướt.

Có người ẩn danh dùng tài khoản có tích xanh lại đăng một loạt ảnh của ‘Tống Hân Nghiên’ và Dạ Vũ Đình.

Phong cách của bức ảnh giống hệt ảnh chụp chung được tung ra trước đó, ngọt ngào, hạnh phúc.

Trên mặt hai người đều là sự đơn thuần và non nớt của tuổi thanh xuân.

Lần này không chỉ có ảnh, còn có câu chuyện.

Tài khoản có tích xanh trực tiếp công bố quá khứ của nhân vật nữ chính trong ảnh.

Cô ta không phải là Tống Hân Nghiên, mà là một người giống hệt với Tống Hân Nghiên, người phụ nữ đó tên là Nam Mặc Tầm.

Nam Mặc Tầm và Dạ Vũ Đình là quen nhau khi du học ở nước ngoài, hai người nhất kiến chung tình, rất nhanh đã rơi vào tình yêu rực cháy.

Câu chuyện cô gái lọ lem và bạch mã hoàng tử, tất cả mọi người cuối cùng đều cho rằng bọn họ sẽ hạnh phúc sống bên nhau, tuy nhiên vận mệnh lại trêu đùa bọn họ.

Cô gái lọ lem cuối cùng không biết là mất tích hay là qua đời rồi.

Dù sao sống không thấy người, chết không thấy xác…

Phòng bao rơi vào khoảng lặng.

Khương Thu Mộc sau khi xem xong thì tức đến mức nghiến răng nghiến lợi: “Tên khốn Dạ Vũ Đình, anh ta và Nam Mặc Tầm này sớm đã quen biết, hơn nữa Nam Mặc Tầm này còn là tình đầu của anh ta. Anh ta căn bản là coi Hân Nghiên thành…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK