Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1027

“Này, chờ một chút.” Khương Thu Mộc cười híp mắt, nói: “Không có rượu, nhưng không có nghĩa là không ăn mừng. Làm phiền giúp chúng tôi nấu chút gừng với nước coca làm thức uống thay rượu, cảm xúc vẫn phải có chứ.”

Người phục vụ lui xuống.

Khương Thu Mộc lại tiếp tục lướt hotsearch, dán mắt nhìn những lời mắng chửi phía dưới.

Cô ấy vui đến mức cười hì hì: “Chậc chậc, tên cặn bã Dạ Vũ Đình lần này đã bị lật xe hoàn toàn rồi, gạch đá cũng xây được vô số tầng. Còn có chuyện này, có cư dân mạng phân tích, mục đích thực sự của việc mấy ngày trước anh ta tung ra những bức ảnh trước kia chính là lợi dụng danh nghĩa đạo đức để bức ép cậu. Muốn lợi dụng dư luận trên mạng để ép cậu bỏ qua cho người nhà của anh ta.”

Khương Thu Mộc gật đầu tán thành: “Vị dân cư mạng này thật là người sáng suốt, nói quá đúng. Xem xem, mới mấy ngày mà tên cặn bã họ Dạ đã thực sự bị tát vào mặt rồi…”

Tống Dương Minh đăm chiêu: “Sắc bén như vậy, cảm giác không giống một cư dân mạng bình thường.”

Anh ấy nghi hoặc: “Có thể hiểu Dạ Vũ Đình như vậy, rốt cuộc người này là ai?”

“Không quan trọng anh ta là ai, chỉ cần có lợi cho chúng ta là được.” Khương Thu Mộc nói với vẻ không quan tâm.

Tống Hân Nghiên lại đột nhiên nói: “Tớ lại cảm thấy bức ảnh mấy ngày trước có thể không phải là do Dạ Vũ Đình tung ra”.

Cô phân tích nghiêm túc: “Dạ Vũ Đình không ngốc, nếu đã giữ kín chuyện của Nam Mặc Tầm lâu như vậy, hơn nữa còn nhất quyết không chịu ly hôn thì làm sao có thể tùy tiện tiết lộ ra nội tình của mình như vậy chứ?”

“Nói như vậy cũng có lý.” Khương Thu Mộc suy nghĩ, nói: “Nếu không phải là anh ta, chẳng lẽ là…Tống Thanh Hoa?

Cô ấy nhìn Tống Hân Nghiên, sau đó lại nhìn Tống Dương Minh.

Lúc nói ra lời này, cô ấy thực sự vô cùng lo lắng.

Dù sao, Tống Thanh Hoa là cô ruột của người trong lòng cô ấy.

Ánh mắt của Tống Hân Nghiên và Tống Dương Minh rơi vào người Khương Thu Mộc.

Khương Thu Mộc cười gượng một tiếng: “Suy đoán cá nhân, tớ cũng chỉ nói thật mà thôi, dù sao nếu không phải là Dạ Vũ Đình, nghĩ đi nghĩ lại, người bên cạnh hai người cũng chỉ có bà ấy là đáng nghi. Cho dù từ tin tức nắm bắt được hay là năng lực bản thân, không ai có thể so sánh được với Tống Thanh Hoa…”

Trong khi đang thảo luận, điện thoại của Tống Dương Minh đổ chuông.

Anh ấy lấy ra xem: “Là cô.”Đọc tại truyenone.vn để ủng hộ chúng mình nhé!

Căn phòng riêng lập tức trở nên yên lặng.

Tống Dương Minh liếc nhìn Tống Hân Nghiên, ấn nút nghe máy.

Ngay sau đó, sắc mặt của anh ấy thay đổi.

Sau khi cúp điện thoại, Tống Dương Minh nghiêm mặt: “Cô nói cô sẽ lập tức tới đây, còn dẫn theo… con của em. Biết chúng ta sẽ không tin bà ấy nên bà ấy dẫn theo bọn trẻ và báo cáo giám định huyết thống…”

Trong phòng riêng đột nhiên im lặng, có thể nghe thấy tiếng kim rơi.

Tống Dương Minh lo lắng nhìn Tống Hân Nghiên: “Nếu em không muốn gặp, anh sẽ không để bà ấy đến đây…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK