Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 733

Dạ Vũ Đình vừa đi, cảm giác áp bách trong không khí cũng biến mất theo.

Nước mắt nhẫn nhịn của Lâm Tịnh Thi không chịu khống chế lăn xuống: “Ông xem đi, ông xem con trai ngoan của ông…”

“Đủ rồi!”

Dạ Khải Trạch lạnh lùng nhìn vợ không chút hình tượng: “Nếu không phải bà không dạy dỗ tốt Như Tuyết, có thể có chuyện hôm nay?!”

Nói xong, không chút do dự đi ra cửa, rời khỏi nhà.

Lâm Tịnh Thi không dám tin: “Ông cũng trách tôi?!”

Trả lời bà ta là tiếng đập cửa hung hăng của Dạ Khải Trạch.

Lâm Tịnh Thi rùng mình, sững sờ tại chỗ.

Tại sao chuyện lại trở thành như vậy?!

Vừa rồi chồng rõ ràng cũng đứng về phía bà ta và con gái, sao con trai vừa đi, chồng cũng đột nhiên thay đổi sắc mặt?!

Sân bay.

Chân tướng điều tra rõ ràng, Tống Hân Nghiên tiễn Khương Thu Mộc và Tống Dương Minh rời đi.

Tống Dương Minh tranh thủ lúc Khương Thu Mộc đi nhà vệ sinh, mặt đầy lo lắng hỏi: “Hân Nghiên, em nói thật với anh, gả cho Dạ Vũ Đình, em thật sự vui vẻ hạnh phúc sao?”

Nụ cười trên mặt Tống Hân Nghiên dần biến mất.

Cô không cách nào toàn tâm toàn ý nói dối người thân quan tâm mình.

“Anh.” Tống Hân Nghiên nghiêm túc nói: “Em không biết mình có hạnh phúc không, nhưng có một điểm, ít nhất có thể nói, Dạ Vũ Đình rất tốt với em. Trước đây em còn nhỏ, không hiểu chuyện, luôn hướng tới tình yêu đôi bên yêu thương lẫn nhau, cho tới khi gặp phải Tưởng Tử Hàn…”

Cô cười tự giễu: “Khởi đầu của em và Tưởng Tử Hàn mặc dù rất hoang đường, nhưng em cũng từng thật lòng. Lúc đó, em cảm thấy có thể gả cho tình yêu, hơn nữa người mình yêu còn ưu tú như vậy, xuất sắc như vậy, trên đời không có điều gì hạnh phúc hơn, anh ta có yêu em không cũng chả sao, không quan trọng. Nhưng sau khi sớm đêm ở chung mới phát hiện, tình yêu thực ra chỉ là lòng tham vĩnh viễn không thể thỏa mãn.”

Khởi nguồn của việc yêu một người, chính là khiến bản thân trở nên ti tiện, xem đối phương thành tất cả.

Phát triển của việc yêu một người, chính là hi vọng anh ấy cũng có thể yêu mình như mình yêu anh ấy.

Nhưng kết quả của việc yêu một người…

Hiện thực luôn tàn khốc nhẫn tâm như vậy.

“Thế sự vô thường, dụng tâm mới sẽ tổn thương. Em không trách anh ta, ai kêu em động lòng trước chứ, động lòng rồi, thì luôn hi vọng đối phương có thể hồi đáp, hi vọng càng lớn thất vọng càng lớn…nhưng lúc ở bên Dạ Vũ Đình, em lại không có cảm giác lo được lo mất này. Em cũng sẽ không lo lắng anh ấy sẽ đột nhiên vào một ngày nào đó không thích em nữa, không yêu em nữa, cũng không cần lo lắng anh ấy không biết sẽ bị người phụ nữ khác mê hoặc vào lúc nào.

Tống Hân Nghiên ngước mắt, nhìn Tống Dương Minh nở nụ cười thật lòng: “Anh, em bây giờ rất yên tâm.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK