Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1261

Ánh mắt của cô sắc lạnh: “Em cũng muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”

Tống Dương Minh muốn nói lại thôi, cuối cùng thở dài, vuốt ve mái tóc của em gái: “Lúc ở Hải Thành, nhà máy của em xảy ra chuyện, anh trai ở trong quân đội không thể giúp gì cho em. Lần này anh sẽ không để em gánh chịu một mình nữa đâu. Đi thôi, anh đưa em đi. Hân nghiên, anh sẽ ở bên ngoài đợi em. Đừng sợ, phải tự chăm sóc cho mình.”

Trong lòng Tống Hân Nghiên cảm thấy ấm áp, cô gật đầu mỉm cười.

Bệnh viện trực thuộc Tưởng Thị.

Khoa nhi.

Tưởng Tử Hàn túc trực ở phòng bệnh chăm sóc con gái suốt cả đêm. Lúc đi ra ngoài, dáng vẻ mệt mỏi khiến anh càng lạnh lùng hơn.

Chúc Minh Đức sốt ruột chờ ở bên ngoài đã sắp phát điên, vội vàng tới đón: “Nhà máy sản xuất sản phẩm mới của PL xảy ra chuyện rồi.”

Đôi mày kiếm của Tưởng Tử Hàn hơi nhíu lại.

Chúc Minh Đức không đợi anh đặt câu hỏi đã lập tức nói tin tức mà mình nhận được: “Tối qua, phân xưởng chứa dung dịch gốc trong nhà máy phát nổ. Lúc đó các công nhân đang tăng ca, vụ nổ lan ra diện rộng, năm công nhân thiệt mạng tại chỗ, ba mươi mấy người bị thương, thương tích không ngừng nghiêm trọng hơn… Anh John, cô Tống và những người có liên quan đều bị đưa đi điều tra.”

Hai đầu lông mày cụp xuống của Tưởng Tử Hàn che giấu vẻ âm u và sốt sắng.

Anh lạnh lùng quay sang Chúc Minh Đức: “Rồi sao?”

Chúc Minh Đức sửng sốt: “PL… cũng có… cổ phần của chúng ta.”

Ánh mắt Tưởng Tử Hàn rét lạnh: “Cậu cho rằng John chết rồi à?”

Chúc Minh Đức: “…”

Đôi mắt lạnh lùng của Tưởng Tử Hàn híp lại: “Chúc Minh Đức, xem ra cậu rảnh quá nhỉ? Hay là cậu muốn chuyển đến PL?”

Chúc Minh Đức toát đầy mồ hôi: “Không đâu!”

“Vậy nghĩa là cậu cảm thấy tôi rất rảnh, sau khi ở bệnh viện trông chừng suốt cả đêm còn có tâm trạng đi lo chuyện rắc rối của người khác? Hay là, cậu cũng bị Tống Hân Nghiên mua chuộc, người ở chỗ tôi nhưng tâm lại ở chỗ của cô ta? Có muốn tôi phê duyệt thư xin nghỉ hoặc là thư từ chức cho cậu không?”

Chúc Minh Đức hối hận muốn chết, thật sự chỉ hận không thể tự tát vào miệng mình một cái.

Tại sao anh ta phải nói thêm một câu như vậy chứ!

Chúc Minh Đức lập tức dõng dạc bày tỏ lập trường của mình: “Sếp à, tôi tuyệt đối trung thành với anh và Tưởng Thị. Sở dĩ tôi lắm miệng là vì thấy anh và anh John là anh em, quan hệ tốt nên mới nói. Đương nhiên, tôi tin tưởng anh John sẽ có đủ năng lực để giải quyết ổn thoả những chuyện này! Bây giờ anh đến công ty hay là về nhà nghỉ ngơi trước? Tôi bảo tài xế lái xe tới!”

Tưởng Tử Hàn tức giận không có chỗ trút, người phụ nữ đáng chết kia đúng là âm hồn bất tán!

Anh tức giận nói ngay tại chỗ: “Tiền bạc và nghỉ ngơi có quan trọng bằng con gái tôi không? Cậu đặt tiền vào mắt hay là đầu óc bị chó gặm rồi hả? Chuyện của một người phụ nữ không liên quan gì cũng dám lấy ra làm lãng phí thời gian của tôi…”

Chúc Minh Đức khóc không ra nước mắt.

Tóm lại đều là lỗi của anh ta hết!

Cứ một hai phải đụng vào vết thương lúc tâm trạng sếp nhà mình không tốt.

Tưởng Tử Hàn lạnh lùng mắng Chúc Minh Đức một trận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK