Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 617

Người đẹp điềm đạm đáng thương, mình nhìn còn thấy thương vô cùng.

Đặc biệt là những người đẹp không mặc quần áo!

Hai mắt Sở Thu Khánh cũng sững sờ trợn trừng.

Nỗi căm phẫn sục sôi!

Cô ta ghen ghét quát lên: “Nhìn lại cái vẻ ngu dốt vô dụng của mấy người đi, kiếp trước chưa từng nhìn thấy phụ nữ chắc? Còn nhìn đến trợn tròn cả mắt như vậy! Mau cởi hết ra nhanh lên, cởi không sót thứ gì! Các người muốn chơi như thế nào thì chơi thế nấy, quay càng rõ quá trình càng tốt!”

Giọng nói sắc bén vang lên lập tức khiến mấy tên du côn đang thất thần tỉnh lại.

Bọn họ sực tỉnh, nuốt nước miếng một trận.

Đúng vậy!

Vốn dĩ cô Sở tìm bọn đến là để chơi người phụ nữ này mà.

Hai mắt người đàn ông đứng gần Tống Hân Nghiên sáng lên.

Tống Hân Nghiên trơ mắt nhìn bàn tay kia đang càng ngày càng gần mình, nhưng cô lại không có cách nào hết.

Khi tay sắp chạm lên ngực, cô nhào mạnh về phía trước, cắn một phát vào bàn tay vừa bẩn vừa xấu kia.

“A!”

Người đàn ông hét lên như lợn bị cắt tiết.

Hai bàn tay của Tống Hân Nghiên bị trói ngược ở phía sau cũng ra sức giãy dụa, bất chấp dây thừng mài da đến đau đớn, dây thừng xoắn thành hình số tám, hai tay đan xen.

Ngón tay trái cô khó khăn chạm vào đồng hồ bên tay phải, nhấn một nút ở bên cạnh.

Những tên đàn ông còn lại chợt sửng sốt, sau đó cũng đồng loạt xông lên.

Túm lấy tóc Tống Hân Nghiên, niết cằm cô.

Tàn nhẫn ép cô phải nhả cánh tay kia ra.

Cuối cùng tay của người đàn ông kia cũng được rút ra, máu tươi đầm đìa.

Chỗ bị cắn lật hết cả da thịt ra ngoài, miếng thịt kia còn thiếu chút nữa đã bị cắn rơi.

Sự tàn nhẫn liều mạng của Tống Hân Nghiên chợt khiến mấy tên đàn ông kia không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.

“Phì!”

Cô nhổ ra một miệng máu tươi đầy ghê tởm, ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt rất dọa người, cười mỉa nói: “Sở Thu Khánh, trước khi động đến tôi, tốt nhất cô nên xem Zalo của mình đi! “

“Zalo của tôi sao…”

Sở Thu Khánh còn chưa dứt lời.

“Ting ting!”

Tiếng chuông của Zalo chợt vang lên.

Cô ta nhíu mày rồi lấy ra nhìn, sau đấy mặt lập tức biến sắc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK