Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 877

Chúc Minh Đức đuổi theo sau.

Lịch Viên.

Sở Thu Khánh và Mộ Kiều Dung đang cầm quyển tập váy cưới và chọn mẫu váy cưới.

Tưởng Tử Hàn đột nhiên trở về.

Hai người đều vô cùng mừng rỡ.

“Tử Hàn…” Sở Thu Khánh đang định đặt quyển váy cưới xuống thì một con dao phẫu thuật màu bạc lóe sáng đã “vụt” một tiếng, đâm vào quyển tập trong tay cô ta, ngay vị trí trái tim của người mẫu nữ ở bên trong.

“A!”

Sở Thu Khánh hét lên.

Tập ảnh áo cưới bị cô ta quẳng ra rơi bịch vào bàn trà.

Con dao phẫu thuật lắc lư trên cuốn album rồi lại đứng vững.

Sắc mặt của Sở Thu Khánh chợt tái nhợt.

Mộ Kiều Dung cũng sợ hãi và đứng sững sờ một chỗ, đầu óc trở nên trống rỗng.

Cả hai ngơ ngác nhìn người đàn ông dường như đến từ địa ngục tu la đang từng bước đến gần bọn họ.

“Tử… Tử Hàn…”

Mộ Kiều Dung đột ngột đứng lên, dù sao thì đây cũng là con trai của bà ta, mặc dù bà ta cũng sợ nhưng bà ta biết rằng Tưởng Tử Hàn thực sự không làm hại bà ta đâu.

Tưởng Tử Hàn ngăn cản người mẹ đang bước lên đón anh, anh đi tới trước mặt Sở Thu Khánh và vươn tay bóp chặt vào cổ cô ta.

“Tử Hàn!”

Mộ Kiều Dung nghẹn ngào kêu lên.

Sở Thu Khánh cũng tỉnh táo lại, sự ngột ngạt trong cổ họng khiến cho cả người cô ta đều run rẩy vì sợ hãi: “Tử… Tử Hàn, anh sao vậy? Em lại làm sai chuyện gì sao?”

Nước mắt dao động long lanh trong đôi mắt xinh đẹp của cô ta.

Năm ngón tay của Tưởng Tử Hàn lại siết chặt hơn, hai mắt đỏ bừng nhưng lại lạnh lẽo như băng: “Cô không biết mình đã làm gì sao? Ha! Sở Thu Khánh, thật sự là hiếm có người phụ nữ nào có thể ác độc được như cô luôn đấy! Cô thật sự cho rằng tôi không biết những động tác mờ ám của cô ở Hải Thành hay sao?”

Anh lạnh lùng chất vấn: “Tống Hân Nghiên đã làm gì cô mà cô cứ nhất định phải ra tay độc ác với cô ấy hết lần này đến lần khác!”

Đôi mắt đẫm nước mắt của Sở Thu Khánh chợt lóe lên.

Mặc dù Mộ Kiều Dung không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng bà ta biết, nếu như con trai bà ta không buông tay thì chắc chắn là Sở Thu Khánh sẽ chết!

Bà ta xông tới vừa gỡ lại kéo, cố gắng giải cứu Sở Thu Khánh ra khỏi bàn tay của con trai, bà ta bảo vệ cô ta ở sau lưng và nói: “Tưởng Tử Hàn, con đủ rồi đó! Con hãy kiểm điểm bản thân lại đi, Sở Thu Khánh mới là vợ của con, con vì một người phụ nữ không ra gì mà muốn ồn ào với vợ mình thành thế này luôn sao? Con có cần danh tiếng của con và thể diện của Tưởng Thị nữa không!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK