Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 775

Sau đó ông đứng dậy, mang theo bóng lưng mệt mỏi rời khỏi bệnh viện.

Tống Hân Nghiên nhìn xuống bờ vai vừa được ông vỗ rồi bất giác rùng mình.

Ngay lúc này, điện thoại trong áo khoác bỗng “Ting” lên một tiếng, có tin nhắn gửi cho cô.

Tống Hân Nghiên lấy điện thoại ra rồi lơ đãng nhìn thử.

Một dãy số lạ.

Nhưng nội dung bên trong lại khiến cô bị sốc.

[ Để em bên cạnh một phế nhân thì tôi mới yên tâm!]

Tống Hân Nghiên như rơi vào hầm băng, từ đầu tới chân đều lạnh toát.

Ba chữ Tưởng Tử Hàn khắc sâu vào linh hồn cô như ấn ký!

Lúc nãy cô vừa mới viện cớ giúp anh, lúc nãy cô còn tin rằng dù anh có đối xử tệ bạc, có hận cô thế nào chăng nữa thì vẫn có nguyên tắc, có giới hạn của mình.

Nhưng, cái vả mặt này lại đến quá bất ngờ.

Sau cú sốc là sự giận dữ tột cùng.

Người đàn ông này quá đáng sợ, quá điên, cũng quá biến thái!

Anh thật sự tưởng mình là con trời sao?!

Nên có thể vô pháp vô thiên mà làm tổn thương người khác như thế.

Tống Hân Nghiên tức run người, hai mắt cô đỏ bừng vì tức giận, cả người đều kiệt sức.

Khi Tống Dương Minh nhận được tin rồi chạy tới bệnh viện thì thấy Tống Hân Nghiên sụp đổ như thế này.

“Hân Nghiên!” Anh ấy lo lắng hét lên, đôi bàn tay to lớn đặt lên đầu cô rồi dịu dàng an ủi: “Đừng sợ, anh tới rồi, không sao đâu.”

Trái tim đang tức giận của Tống Hân Nghiên bỗng dịu đi, mắt cô vừa xót vừa đau, một luồng ươn ướt trào lên.

Cô nghẹn ngào, nước mắt lăn dài trên mặt.

“Anh…anh….là Tưởng Tử Hàn! Là do Tưởng Tử Hàn làm…..anh ta đang trả thù em…em đã làm liên luỵ tới Vũ Đình….anh, em phải làm sao đây? Em phải làm thế nào đây?!”

Tống Hân Nghiên lao về phía Tống Dương Minh, hai tay run rẩy ôm lấy eo anh rồi oà khóc nức nở.

Tống Dương Minh sửng sốt: “Sao em chắc chắn hung thủ là anh ta?”

Sau khi khóc hết nước mắt, Tống Hân Nghiên dần bình tĩnh lại.

Cô buông Tống Dương Minh ra rồi đỏ mắt cầm lấy điện thoại.

Đoạn tin nhắn kia hiện lên trước mặt hai anh em.

Tống Dương Minh nhìn điện thoại thật lâu với ánh mắt khó tin, cuối cùng, anh ấy lên tiếng: “Nói thật ngay cả khi nhìn thấy đoạn tin nhắn này, anh vẫn không dám tin chuyện này là do anh ta gây ra. Trong ấn tượng của anh, Tưởng Tử Hàn là một người đàn ông thành thục trầm ổn quang minh lỗi lạc. Nếu anh ta muốn làm một chuyện gì đó, hay muốn có được một người nào đó, thì sẽ có vô số cách và thủ đoạn khiến thần không biết quỷ không hay. Hành vi máu me bạo lực không chút lý tính nào như tối nay hoàn toàn không giống phong cách của anh ta. Chỉ trong một thời gian ngắn thôi, sao một người lại thay đổi nhanh như thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK