Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1290

Nói trắng ra là, họ có thể làm vợ chồng với nhau cả đời, nhưng mãi mãi sẽ chỉ trên danh nghĩa.

Dạ Vũ Đình cười khổ tự giễu: “Em biết rõ thứ anh muốn không phải cái này mà. Hân Nghiên, em thực sự đang làm khó anh đấy.”

“Anh có thể từ chối.” Nét mặt Tống Hân Nghiên vẫn không thay đổi: “Tôi chỉ cần Tống Thanh Hoa sụp đổ.”

Cô đưa những bức ảnh vừa chụp được cho Dạ Vũ Đình: “Mấy người bên cạnh Tống Thanh Hoa đều chỉ là mấy kẻ tép riu, sự sống chết của họ chẳng liên quan gì tới tôi cả. Cho dù mất sạch những người này thì với tôi mà nói cũng không có ý nghĩa gì.”

Trên mặt Dạ Vũ Đình lộ ra vẻ do dự.

Một lúc lâu sau, anh ta thở dài: “Được, anh sẽ cố gắng hết sức giúp em. Nhưng Hân Nghiên à…”

Dạ Vũ Đình nhìn về phía Tống Hân Nghiên bằng ánh mắt thâm tình: “Từ hôm nay trở đi, em phải khôi phục quan hệ vợ chồng với anh, dù điều này khiến em chán ghét, bất mãn, thậm chí cảm thấy anh vô liêm sỉ cũng không sao, chỉ cần có thể giữ em bên cạnh, anh mặc kệ tất cả. Anh muốn tổ chức cho em một hôn lễ long trọng, em phải phối hợp với anh để làm sáng tỏ những chuyện trước đó…”

Anh ta đưa ra yêu cầu của mình.

Tống Hân Nghiên không chần chừ, gật đầu đồng ý nói: “Được, chỉ cần anh có thể khiến Tống Thanh Hoa không thể bò dậy nổi nữa, tôi đều đồng ý hết!”

Ánh mắt Dạ Vũ Đình âm trầm, lắc đầu: “Thứ anh muốn không phải là hình thức, mà là cả đời của em. Cuộc giao dịch này chỉ có thể kết thúc khi em chết, hoặc là tới khi anh chết, nếu không, vĩnh viễn sẽ không bao giờ chấm dứt.”

Ánh mắt Tống Hân Nghiên phức tạp: “Nếu như Nam Mặc Tầm quay về thì sao?”

Dạ Vũ Đình cười khổ lắc đầu: “Sao cô ta còn quay về được chứ.”

Anh ta nhìn Tống Hân Nghiên đầy si mê, giống như đang nhìn cô, lại giống như đang nhìn người khác thông qua cô, lại gần như đang tự lẩm bẩm một mình: “Cô ta vĩnh viễn cũng không thể quay lại được nữa.”

Tống Hân Nghiên nhìn Dạ Vũ Đình như vậy, không biết có nên cảm thấy bi thương thay anh ta không nữa.

Tình yêu b3nh hoạn như thế này, thực sự vẫn còn là tình yêu sao?

Nhưng những điều này không liên quan tới cô.

Cô lại hỏi: “Nhưng nếu như anh ly hôn giữa chừng thì sao?”

Dạ Vũ Đình khẽ cười tự giễu: “Không có chuyện đó đâu. Nhà họ Dạ không bao giờ cho phép ly hôn.”

Tống Hân Nghiên kinh ngạc, nhà họ Dạ còn có quy củ như vậy sao?

Nhưng rất nhanh, cô đã trở lại vẻ thản nhiên.

Nhà họ Dạ có như thế nào cũng không liên quan gì tới cô.

Tống Hân Nghiên nhếch môi dưới: “Nhưng những chuyện này để sau hẵng nói, bây giờ bàn thì sớm quá. Những thứ đã bàn bạc xong trước đây, bên tôi không có vấn đề gì. Còn về chuyện anh vừa nói khi nãy, tôi chỉ có thể đồng ý với anh, rằng nếu như anh khiến Tống Thanh Hoa phải trả giá vì sự cố lần này, tôi và anh sẽ tổ chức hôn lễ.”

Cả đời ư?

Ai biết có làm được hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK