Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 657

Công ty mới còn đang trong giai đoạn đầu chuẩn bị, khắp nơi đều có phế liệu sau khi lắp đặt, cùng với bóng dáng của đội tiên phong đã bắt đầu sắp xếp.

Dạ Vũ Đình nắm lấy tay Tống Hân Nghiên, đưa tài liệu liên quan về công ty mới cho cô: “Ở đây có em trông coi là anh có thể hoàn toàn yên tâm rồi. Em vừa rời khỏi PL, cũng đừng để mệt quá, nhân lúc công ty vẫn còn trong quá trình chuẩn bị, vừa khéo có thể nghỉ ngơi thật tốt.”

“Không cần đâu.”

Tống Hân Nghiên ôm tài liệu kiểm tra đối chiếu khắp nói, đánh giá công ty mới: “Em muốn làm cho mọi ngóc ngách ở đây đều để lại dấu ấn và mồ hôi khi em tự mình tham gia vào. Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ tự mình tham gia vào mọi việc lớn nhỏ.”

Dạ Vũ Đình cười nói: “Được, nghe theo em. Chỉ cần đừng để bản thân mệt mỏi thì thế nào cũng được.”

Tưởng Thị.

Chúc Minh Đức cầm ipad báo cáo xong lịch trình tiếp theo của Tưởng Tử Hàn, cuối cùng mới nói: “Có tin từ bên PL, cô Tống đã chính thức từ chức khỏi PL, vậy những hợp tác sắp tới của chúng ta…”

“Tạm hoãn.” Tưởng Tử Hàn nói mà chẳng thèm ngẩng đầu lên.

Chúc Minh Đức thoáng do dự: “Làm vậy có rõ ràng quá không ạ?”

Tưởng Tử Hàn ném giấy tờ đã ký xong đi, ngẩng đầu cười khẩy: “Cậu nghĩ cái đám cùng ăn cơm đêm đó đều là đồ ngốc hết sao? Cậu không làm vậy thì bọn họ sẽ không nghĩ nhiều à?”

Chúc Minh Đức không thể phản bác.

Nghĩ rồi, anh ta to gan nhắc: “Nếu như anh thực sự muốn bảo vệ cô Tống thì không nên đẩy cô ấy trở thành mục tiêu chỉ trích của dư luận. Chuyện ngày hôm đó quá rõ ràng…”

“Cộp!” Một tiếng khẽ vang.

Ngón tay thon dài của Tưởng Tử Hàn mất kiên nhẫn gõ lên mặt bàn.

Chúc Minh Đức lập tức nuốt những lời còn lại về.

Mặt mày Tưởng Tử Hàn lạnh lùng, mang theo giễu cợt và bất lực: “Bây giờ cô ấy hận không thể để tôi chết đi, cho dù tôi làm gì, làm như thế nào cũng đều vô dụng, có gì khác nhau đâu?”

Chúc Minh Đức lập tức không dám hó hé gì nữa, vội vàng cầm ipad hoang mang chạy trốn.

Tưởng Tử Hàn nhìn văn phòng trống không, nhếch mép cười giễu cợt.

Đang chuẩn bị tiếp tục làm việc thì điện thoại cá nhân chợt đổ chuông.

Anh cau mày lại: “Chuyện gì vậy.”

Là Mộ Kiều Dung gọi điện tới.

Bà ta nhắc nhở con trai: “Ngày 18 tháng 10 sinh nhật Minh Trúc là ngày tốt thích hợp cưới gả, con và Thu Khánh đi đăng ký kết hôn đi. Mẹ đã hẹn người cho con rồi, tới lúc đó gặp mặt ở cửa ủy ban là được.”

Tưởng Tử Hàn bực bội cau mày lại, vô thức muốn từ chối.

Nhưng chợt nhớ tới lời Chúc Minh Đức vừa mới nói ban nãy và video Dạ Vũ Đình cầu hôn Tống Hân Nghiên.

Anh nhắm mắt lại, bàn tay cầm điện thoại cũng dồn sức, lạnh nhạt đáp: “Con biết rồi.”

Sau đó lập tức cúp máy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK