Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 785

“Tống Hân Nghiên, cô tưởng cô là ai? Nếu không phải anh Hàn không quên được cô thì ông đây có rảnh tới ăn cứt cũng không thèm quản mớ chuyện rác rưởi của mấy người, tôi…..này, cô sao thế…..cô bị đau chỗ nào à? Tống Hân Nghiên….Tống Hân Nghiên!”

Cố Vũ Tùng tức giận mắng to, nhưng vừa mới bắt đầu đã phát hiện sắc mặt của Tống Hân Nghiên không tốt lắm.

Hai mắt cô đờ ra, mặt trắng bệch như giấy, trông vô cùng đáng sợ.

Cố Vũ Tùng còn chưa kịp phản ứng người phụ nữ vừa nhục mạ anh ta đã ngất xỉu, cả người gục xuống.

“Tống Hân Nghiên!”

Cố Vũ Tùng nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô.

Tống Hân Nghiên lại lần nữa mơ thấy chuyện 4 năm trước.

Cô bị nhốt ở trong một căn phòng tối nhỏ.

Một giọng nói u ám từ trong bóng tối truyền vào trong tai cô: “Ngoan ngoãn nghe lời, chỉ cần cô sinh một đứa con, tôi sẽ thả cô rời đi.”

Hình ảnh xoay chuyển.

Cả người cô vô lực nằm ở trên giường.

Cửa phòng mở ra, một người đàn ông cao lớn bị ném lên giường.

Cơ thể của người đàn ông rất nóng, hô hấp nóng bỏng phả vào người cô, giống như muốn đốt cô thành tro bụi.

Cô bị dọa tới mức hét lên, muốn lùi lại nhưng không có sức, ngược lại tiếng kêu đã đánh thức người đàn ông không có lý trí.

Anh mở mắt ra, bỗng lật người đè cô xuống.

Mặt của người đàn ông ở phía trên người cô, mơ hồ lùi lại, cô nhìn rõ gương mặt của anh.

Đẹp trai lãnh khốc, đường nét rõ ràng.

Là Tưởng Tử Hàn!

Tống Hân Nghiên kinh sợ trợn to mắt, liều mạng muốn lùi lại, nhưng cơ thể lại bị anh đè chặt.

Anh thô bạo bóp cằm của cô, lạnh lùng nhìn cô, giống như rắn độc nhìn con mồi: “Tống Hân Nghiên, em chọc giận anh, đừng hòng tiếp tục thoát khỏi lòng bàn tay của anh!”

“Á!!!”

Tống Hân Nghiên hét lên rồi giật mình tỉnh.

Đầu toát đầy mồ hôi lạnh chảy xuống theo động tác ngồi bật dậy của cô.

Cô lau mồ hôi lạnh trên mặt, ánh mắt tùy ý quét qua, lập tức sững người.

Đây là đâu?!

Gam màu của căn phòng lạnh lẽo, bài trí đơn giản lạnh lùng, trừ đồ vật cần thiết thì không có dư một vật trang trí.

Mà cô…

Cô thấy kim đâm trên mu bàn tay, đang truyền dịch?!

Tống Hân Nghiên đang kinh ngạc, cửa phòng được người khác mở ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK