Mục lục
Duyên Trời Định: Cậu Ba Anh Không Lối Thoát Đâu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 787

Nhưng cô cưỡng ép, sống chết không buông.

Cô cắn rất dùng sức, giống như sức lực toàn thân đều dùng ở trên răng, cơ thể không chịu khống chế mà hơi run rẩy.

Tưởng Tử Hàn nhìn cô với vẻ mặt u ám, bất động nhìn cô cắn: “Rất tốt!”

Anh nghiến răng, cười lạnh: “Lần sau phía cảnh sát khi lại tới hỏi anh thì anh cho bọn họ thấy những dấu vết em để lại ở trên người anh. Tống Hân Nghiên, em cảm thấy khi bọn họ nhìn thấy dấu răng này sẽ nghĩ gì?! Sẽ cho rằng hai chúng ta có quan hệ gì?!”

Tống Hân Nghiên hận tới ê răng, cô nhả ra, nhưng nghe thấy lời của anh, cơn tức không theo khống chế mà lần nữa bốc lên.

Cô giơ tay.

Lần này tay ở trên không bị Tưởng Tử Hàn kìm lại.

“Sai lầm giống như vậy, để em thành công một lần là anh ngu, lại lần nữa, anh rốt cuộc phải ngu ngốc cỡ nào?!”

“Anh không phải là ngu ngốc, anh là ác độc, anh chính là một tên điên!”

Tay không cử động được, Tống Hân Nghiên nhấc chân đá.

Tưởng Tử Hàn bỗng lùi lại, tay túm cô lại không có buông ra.

Tống Hân Nghiên bị anh kéo mất trọng tâm, cơ thể chới với, đầu đập vào tủ ở bên cạnh.

Đầu của cô chợt ong lên, trước mắt bay đầy sao.

Máu nóng chảy xuống, làm ướt mi mắt.

Sao trước mắt biến mất thì là một khoảng sương đỏ máu.

Tưởng Tử Hàn sững sờ, vô thức buông tay ra.

Tống Hân Nghiên choáng váng một trấn, dựa vào tủ mềm nhũn ngã xuống.

“Hân Nghiên!”

Tưởng Tử Hàn đưa tay đỡ.

Tay còn chưa chạm vào Tống Hân Nghiên thì thấy cô bỗng cầm lấy kim truyền dịch vừa rồi nắm ở trên sàn dí vào cổ: “Cách xa tôi ra!”

Tay của Tưởng Tử Hàn cứng đờ giữa không trung.

Tống Hân Nghiên chống vào tủ lảo đảo đứng dậy.

Trong đôi mắt lạnh của Tưởng Tử Hàn đè nén lửa giận, ánh mắt khóa chặt trên người cô, nhưng không dám tiếp lại nữa, sợ kích thích cô.

Anh mím chặt môi, giọng nói lạnh lùng lại u ám rít ra từ kẽ răng: “Em vì một người đàn ông như kia, vậy mà đối xử với mình như vậy, đối xử với anh như vậy sao?!”

Tưởng Tử Hàn tức tới mức hô hấp rối loạn, lồng ngực phập phồng kịch liệt.

Cô cắn răng: “Tống Hân Nghiên, em vì anh ta, vậy mà dùng mạng của mình để uy hiếp anh!”

Giỏi!

Thật sự quá giỏi rồi!

Tưởng Tử Hàn hằn học siết chặt nắm đấm.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK