- Thủ lĩnh, những người kia thì làm sao bây giờ?
Đám người còn sống bị truyền tống tới thế giới này còn có hơn bốn trăm, nhưng qua sự giết hại của đám quỷ phóng xạ thì chỉ còn hơn một trăm, còn lại đám khác thì không phải bị quỷ phóng xạ giết, thì là vì hoảng hốt mà trốn vào khu vực phóng xạ mà biến thành quỷ phóng xạ,,
Nhạc Trọng nhìn về Phỉ Hi Ni Á.
Con mắt nàng hơi nháy, ròi nói:
- Bọn họ đều là từ địa cầu tới.
Nhạc Trọng nói:
- Đi theo chúng ta còn cần có điều kiện, nếu như bọn họ chịu gia nhập thì chúng ta đẫn họ theo, còn không thì để bọn họ tự mưu sinh thôi!
- Vâng!
Jess xoay người đi về chỗ những người còn đang sống sót kia.
Đám người bị truyền tống từ địa cầu lên đây căn bản là không có lựa chọn, ở trong phế tích như địa ngục này thì bọn họ không thể tìm được giúp đỡ, những người không chết trong tay đám sinh vật biến dị thì cũng sẽ bị biến dị nhân hay là quỷ phóng xạ giết chết.
Quỷ phóng xạ là từ nhân loại sau khi đi qua cường độ phóng xạ chiếu qua không chết nhưng lại tiến hóa thành một loại quái vật, toàn thân hôi thối lại có độc địch cùng với phóng xạ cường độ cao. Rất nhiều người ngoan cố sông trong khu vực phóng xạ thì biến thành quỷ phóng xạ, nói chung biến dị nhân thì chỉ chủ yếu sống trong khu vực có cường độ phóng xạ thấp.
Sau khi thu những người còn sống, Jess lại tiếp tục dẫn đoàn người tiến sâu vào trong khu vực phế tích.
Đi được vài cây số thì đám người Nhạc Trọng gặp được một kiến trúc bỏ hoang.
Một ngươi cầm súng trường đột nhiên từ một góc sâu nào đó chui ra, đưa súng chỉ vào đám người Nhạc trọng quát lên:
- Các người là ai?
Jess đi lên nói:
- Ta là bộ trưởng quân kháng chiến phía đông, Jess!
Một vị tiểu đội trưởng có chút nghi hoặc nhìn hơn một trăm người phía sau lưng Jess:
- Hóa ra là Jess bộ trưởng, ta là Trương Tinh, đám người đó là ai?
Jess trả lời:
- Những người đó đã đáp ứng gia nhập tổ chức chúng ta! Các ngươi đi an bài đi, dẫn ta tới tổng bộ đã!
Trương Tinh lên tiếng, quay về phía đám người Jess mà đi tới:
- Vâng! Jess bộ trưởng xin hãy đi theo tôi.
- Đây không phải là Jess sao? Nghe nói ngươi đã tiếp nhận vị trí thủ lĩnh của đệ tam quân kháng chiến, thế sao lại chỉ còn một mình người quay lại là sao?
Cùng âm thanh vang lên, ba nam một nữ đi tới.
Một vị nam tử lực lưỡng, đầu tóc màu đỏ, chỉ giơ tay nhấc chân thôi cũng mang theo một cỗ khí chất của thượng vị giả đã đứng đó. Ở bên trái là một người cũng vóc dáng lực lưỡng, tướng mạo bình thường, nhưng lại có mắt xanh, còn bên phải là một gã có tới chục cái tóc bím, vẻ mặt không đứng đắn, tay cầm một quyển sách đang đi tới.
Bên ba người này còn có một người nữ con lai mặc áo da màu đen, vóc dáng vô cùng nảy nở, mái tóc đen huyền, dung nhan cực kỳ xinh đẹp.
Lisa đi tới bên Nhạc Trọng ghé vào bên tai hắn mà nói thầm:
- Tên tóc đỏ kia chính là Xích Hồng Viêm Vương Khải, là thủ lĩnh của quân kháng chiến Tây bộ. Tên tóc xanh bên cạnh là chính là …., vị nữ nhân kia là bạo phong nữ vương Tư Mã Băng, cũng là thủ lĩnh quân phản kháng Tây bộ, còn tên lắm tóc kia thì là Thoát Thoát Mộc, là người theo đuổi Tư Mã Băng, cũng là cao tầng của quân kháng chiến Tây bộ.
Jess không để ý tới câu hỏi của Khải, chỉ nói:
- Cung Trường Thiên ở đâu?
Khải mỉm cười nhìn đám người Nhạc Trọng:
- Hắn đang ở trong phòng hội nghị, Jess, ngươi không định giới thiệu đám người bên cạnh ngươi cho chúng ta hay sao?
Đám người Tư Mã Băng, Thoát Thoát Mộc cũng đưa mắt về phía đám người Nhạc Trọng, bọn họ mơ hồ nhận thấy được sự bất phàm của Nhạc Trọng. Bởi vì khi đi đường thì Jess mơ hồ có vẻ như đi phía sau Nhạc trọng, tựa như luôn tôn kính Nhạc Trọng, điều này khiến cho bọn họ có chút nghi ngờ với Nhạc Trọng.
Jess chậm rãi nói:
- Vị này là thủ lĩnh Nhạc Trọng, chính là người mà các vị tiên tri đã nói tới, vị thủ lĩnh nhân loại mang trong mình ấn ký thiên thần. Ta khi ở tổng bộ quân kháng chiến đông bộ đã để mọi người tuyên thệ thuần phục thủ lĩnh Nhạc Trọng rồi, lần này ta quay lại tổng bộ hội nghị chính là vì muốn thông báo cho các người chuyện này.,.
Nghe những lời ấy, sắc mặt Khải cũng biến đổi:
- Cái gì? Hắn chính là người mang thiên thần ấn ký mà dự ngôn giả nói tới ư? Kia hẳn chỉ là truyển thuyết mà thôi.
Khẩn, Thoát Thoát Mộc, Tư Mã Băng cũng cảm thấy khó có thể tin được chuyện này.
Lời tiên tri nọ lưu truyền cũng đã mấy trăm năm, đại bộ phận mọi người cũng không muốn để ý tới nó. Chỉ là những đám tiểu nhân vật ở tầng chót của quân kháng chiến thì nhớ mãi không quên. Mà lời tiên tri này cũng là thủ đoạn mời chào của bọn họ, chỉ có được hi vọng, nhân loại mới có thể giãy dụa liều mạng. Nếu nhưu không chịu phản kháng thì chỉ còn lại tuyệt vọng, như thế thì cũng không ai muốn tham gia vào quân kháng chiến.
Hiện giờ lại được nghe Jess thừa nhận lời tiên tri là chân thật, xác nhận thân phận của Nhạc Trọng, bọn họ cảm thấy chấn động, bởi vì Jess tuyệt không phải là kẻ nói lung tung.
Nhạc Trọng rút là thủ sáo ở tay phải:
- Đây là thiên thần ấn ký!
Đám nhân viên tầng dưới của kháng chiến quân khi nhìn thấy thiên thần ấn ký kia trong tay Nhạc Trọng thì biến sắc, trong lòng hắn tràn ngập sự sung bái và kính ngưỡng.
Khải nhìn thấy ấn ký của Thần Ma hệ thống trong tay Nhạc Trọng, sắc mặt biến đổi, đổi nhiên xuất thủ hướng về phía hắn:
- Thiên thần ấn ký? Chỉ sợ là giả mạo! Hãy xem ta vạch trần chân diện mục của ngươi đây,
Nếu như Khải có thể đánh bại Nhạc Trọng trước mặt mọi người, thì hắn có thể chứng minh Nhạc Trọng là hàng giả, mà có thể đả kích uy tín của Nhạc trọng.
Đối với Khải thì hắn không tiếp thu bất luận một kể nào không có công huân, cứ như thế mờ mịt mà đứng trên đầu bọn họ.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Đừng có giết hắn, giáo huẩn thôi!
Khải nghe được câu đó của Nhạc Trọng, liền bị làm cho tức lên, một đoàn hỏa diễm có thể hòa tan cả sắt thép bao phủ lấy tay hắn, hắn muốn giáo huấn Nhạc Trọng thật tốt.
Tư Đồ Bằng thấy bàn tay Khải bao phủ hỏa diễm thì biến sắc, hai tay hiện lên băng hàn khí, hướng về phía Khải chộp tới:
- Khải, không nên hạ thủ quá nặng!
Tư Đồ Băng cũng không ngại xuất thủ kiểm tra thực lực của Nhạc Trọng, nhưng nàng cungxk hông muốn hắn bị giết chết. Bởi nàng đối với lời tiên đoán trăm năm trước cũng mâu thuẫn, nàng hy vọng ời tiên đoán đó là thật nhưng cũng không mong bị một tên Nhạc Trọng đột nhiên ở đâu ra chỉ huy mình.
Đúc lúc này, Đoan Mộc Thắng tựa như cái bóng của Nhạc Trọng, đột nhiên xuất thủ, hắn chỉ làm ra hai động tác, sua đó bước tới một bước, vỗ tay lên thân thể Khải.
Đúng lúc đó, một lực lượng kinh khủng bạo phát, Khải tựa như một viên đạn pháo bị đánh thẳng vào tường, từng ngụm tiên huyết phun ra, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ.