- Đoàn trưởng! Nếu không chúng ta dẫn người trốn đi! Ở lại chỗ này cũng là chỉ còn đường chết, tôi hoài nghi đây là Nhạc Trọng cố ý cho chúng ta chịu chết, tiêu hao lực lượng người Thái Lan.
Trần Thắng Dũng cười khổ một tiếng chậm rãi nói ra:
- Trốn? Chúng ta có thể trốn đi đâu? Một khi chúng ta trốn, chỉ sợ đồng bào của chúng ta sẽ bị đồ sát sạch sẽ. Người nhà của chúng ta sẽ biến thành đầy tớ. Hơn nữa đây là Quảng Tây, những người Thái Lan chúng ta chưa quen thuộc địa hình, ngôn ngữ lại không thông. Một khi mất đi Nhạc Trọng cung cấp tiếp tế, ngay cả một tháng cũng không qua được.
Trong mắt của Trần Thắng Dũng hiện ra thần sắc kỳ dị, nói:
- Hiện tại chúng ta chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của hắn. Gắt gao thủ ở chỗ này, nếu như chúng ta toàn bộ chết trận, Nhạc Trọng cũng sẽ thương cảm chúng ta lập nhiều công lao, sẽ đối đãi tốt với gia quyến và đồng bào chúng ta. Bởi vậy, một trận chiến này chúng ta dù có chết trận cũng không phải là vì Nhạc Trọng, mà là cho tương lai người thân và đồng bào chúng ta.
Trần Thắng Dũng người này có đủ thói quen xấu, cũng không phải người hoàn mỹ gì. Thế nhưng mà hắn lại coi trọng đồng bào, hắn đầu hàng Nhạc Trọng, một mặt là bảo trụ tính mạng của mình. Một mặt khác cũng là muốn bảo trụ một phần nguyên khí cho Thái Lan.
Lúc trước nếu như Nhạc Trọng hạ quyết tâm, vậy hơn mười vạn người Thái Lan sẽ không sống được, chính là ở Bangkok cũng chết thảm trọng, phơi thây vô số. Trần Thắng Dũng gia nhập Nhạc Trọng cũng là vì muốn như vậy.
Trần Thắng Dũng chậm rãi thở dài một hơi nói:
- Đi xây dựng công sự đi! Lúc này chúng ta có thể còn sống hay không là phải xem công sự của chúng ta có tốt hay không.
Nghe Trần Thắng Dũng nói vậy thì tên tham mưu lâm vào trầm mặc một lúc, sau đó nhìn qua Trần Thắng Dũng chào theo nghi thức quân đội, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết.
Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng thì quân đoàn ba Lương Sơn bên này bắt đâu xây dựng công sự.
Có vật tư cung cấp sung túc, sắt thép hàng rào đủ loại, chiến hào, hàng rào, gai nhọn, các loại công sự đơn giản được dựng lên. Những công sự này tuy đơn sơ, thế nhưng mà đối với tang thi có tác dụng thật lớn.
Nếu như không có L3, L4 như vậy xe tăng mở đường, có khả năng tạo tổn thương lớn cho tang thi.
Trần Thắng Dũng vừa xây dựng công sự xong không lâu, một đám bốn ngàn con tang thi tiến hóa S1, S2, S3 tốc độ nhanh tạo thành đoàn hiện ra trước mặt của bọn họ, những tang thi chữ S này chính là thám tử mà tang thi chữ Z phái ra dò thám.
Theo thời gian qua đi, những tang thi chữ Z trí tuệ ngày càng cao hơn. Vốn lúc trước chúng chỉ biết ngây ngốc tụ tập thành đàn và xông lên. Nhưng bây giờ học được cách sử dụng chiến thuật đơn giản. Còn có thể thấy tình thế không ổn và bỏ chạy.
Trần Thắng Dũng nhìn thấy tang thi chữ S này xông lên thì quát lớn:
- Đến!Các huynh đệ đánh cho tôi! Nhất định phải ngăn chúng lại, không thể buông tha con nào, chỉ cần đanh thắng chúng ta sẽ thăng quan phát tài và có lão bà.
Được Trần Thắng Dũng ủng hộ thì sĩ khí quân đoàn ba Lương Sơn lập tức tăng lên thật cao.
Rất nhanh tang thi chữ S tạo thành đoàn tiến vào công sự và bẫy rập mà Trần Thắng Dũng xây lên, công sự đơn sơ đã phát huy tác dụng.
Tang thi S4 có tốc độ nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai. Nếu như chiến đấu bình thường, một đầu S4 đủ giết một liên đội. Thế nhưng mà dưới công kích vào công sự, hơn mười đầu S4 vấp phải dây théo gán chân, hai chân trực tiếp bị cắt bay, ngã nhào trên đất, mặc dù không chết nhưng mất đi tốc độ khiến nó tự ngạo.
Tất cả tang thi chữ S ở trước ngã nhào xuống, đám tang thi phía sau giẫm lên làm tổn thương vô số.
Cũng có không ít tang thi chữ S vừa tới dây thép thì dừng lại và lui ra sau.
Trần Thắng Dũng lại dẫn binh cầm súng điên cuồng bắn vào đám tang thi này, trực tiếp bắn đám tang thi chữ S này thành cái sàng.
Trong tiếng súng dày đặc vang lên, đại lượng tang thi chữ S bị bắn chết, trực tiếp bị giết chết tại chỗ, nhưng mà bẫy rập Trần Thắng Dũng bố trí cũng tiêu diệt được hơn ngàn tang thi chữ S ngu xuẩn.
Trần Thắng Dũng nhìn qua đám tang thi tiến hóa không ngừng tiêu hao thì cười nói:
- Khá tốt! Cuối cùng ngăn được một lớp.
Bốn ngàn tang thi tiến hóa không phải là tang thi bình thường so sánh được. Một đầu S2 lực sát thương so với tang thi bình thường mạnh hơn gấp mười lần. Tiêu diệt bốn ngàn tang thi tiến hóa còn khó hơn tiêu diệt bốn vạn tang thi bình thường.
- Không tốt!
Đột nhiên sắc mặt của Trần Thắng Dũng trở nên vô cùng tái nhợt.
Chỉ thấy ở phương xa xuất hiện mười con tang thi L4 cao bôn mét xông qua.
Tốc độ của L4 nhanh nhẹn gấp bốn lần người bình thường, thế nhưng mà thân thể của nó cực lớn, mỗi bước bước ra đều gấp ba lần người thường. Lần này nó toàn lực chạy tới cũng gấp mười hai lần người thường. Đây là tốc độ cực kỳ khủng bố, nó một khi toàn lực phát động tốc độ thì giống như xe tăng toàn lực xông tới.
Trần Thắng Dũng rống lớn kêu lên:
- Nã pháo!Nã pháo! Toàn lực nã pháo cho tôi!
Quân đoàn ba Lương Sơn lúc này bắt đầu tiên cuồng nã pháo, vô số hỏa lực trút xuống đám L4 kia. Quân đoàn ba Lương Sơn không có trọng pháo, chỉ có bốn mươi khẩu pháo cối. Lúc này tất cả pháo cối và chiến xa bộ binh lập tức tấn công vào mười đầu L4 hung mãnh kia.
Trong hỏa lực hung mãnh, thỉnh thoảng có pháo cối nổ trúng người của L4. Chúng trực tiếp bị pháo cối tạc nổ một cái lỗ lớn trên thân thể bị bắn trúng, tuy nhiên lại không cách nào xé nát thân thể của chúng. Còn lại mảnh đạn pháo cối trên người, sóng xung kích không tổn thương tới hắn mảy may.
mấy chiếc chiến xa bộ binh dùng cơ quan pháo 25 li bắn phá, thế nhưng mà những viên đạn cơ quan pháo này bắn lên người của L4 chỉ để lại dấu trắng mà thôi, không cách nào xé rách thân thể của chúng.
Mười đầu L4 cùng một trăm đầu L3 xông lên trong hỏa lực hung mãnh này, cũng chỉ có hơn ba mươi đầu L3 bị pháo cối nổ chia năm xẻ bảy, tang thi còn lại đạp lên xé đồng bọn lao qua phía bọn người Trần Thắng Dũng.
Đặc biệt là những con L4, có vài đầu L4 liên tục bị pháo cối bắn lên người nhưng không có việc trì bước vào khu vực Trần Thắng Dũng bố trí cạm bẫy. Chúng đá một cái thì dây gán chân cũng bay lên cao. Hai tay xé thì dây thép đứt đoạn, chúng tiện tay một quyền đánh ra thì hàng rào sụp đổ. Những công sự hoàn hảo bị chúng phá hủy.
- Hoả tiễn!Dùng hỏa tiến chống tăng bắn chúng!
Trần Thắng Dũng lớn tiếng rít gào. Đối mặt với đám L4 đao thương bất nhập này, hắn duy nhất chỉ còn lại súng chống tăng.
Vốn ba đoàn ở thành phố Lan Sơn là loại tam lưu và không ổn định cho nên không có hỏa tiễn và khí hạng nặng. Nhưng mà Nhạc Trọng cân nhắc tới tính trọng đại của chiên dịch này, vẫn giao bốn mươi hỏa tiễn chống tăng cho Trần Thắng Dũng.
Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng thì một tên chiến sĩ cầm hỏa tiễn chạy ra tiền tuyến, nhắm trúng L4 và bóp cò.