Phúc Tỉnh Bản Vô bỗng chốc bị sợ làm xụi lơ trên đất, đại hán khôi ngô cao hơn hai mét như hắn đau khổ cầu khẩn.
- Đại nhân tha mạng! Trai Đằng đại nhân tha mạng! Tôi là một sứ giả, đừng giết tôi! Đừng giết tôi!
Hòa Cảnh Tín Ngạn nghe vậy thì ngây người tại chỗ, vừa nghĩ tới giết Phúc Tỉnh Bản Vô thì phải đối mặt với quân của Nhạc Trọng điên cuồng công kích, tay chân của hắn vẫn lạnh như băng.
Dã Lang Tổ không có vũ khí phòng không và vũ khí hạng nặng, chỉ có súng trường mà thô, căn bản không cách nào sinh ra chút yêu hiếp với chiến cơ lôi đình.
Trai Đằng Nguyên trong mắt hung quang lóe lên hét lớn một tiếng:
- Tín Ngạn, còn chưa động thủ. Anh cũng muốn đầu hàng thằng chó Trung Quốc sao?
Trong nội tâm Hòa Cảnh Tín Ngạn rùng mình, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định, nói:
- Này! Tôi hiểu rồi!
Nói xong, Hòa Cảnh Tín Ngạn thoáng cái rút thái đao bên hông ra giơ lên cao cao, sau đó quay người lại hung hăng bổ một đao vào người của Trai Đằng Nguyên.
Thi thể không đầu của Trai Đằng Nguyên ngã xuống, trên mặt hắn còn mang theo một tia kinh ngạc.
Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn chằm chằm vào thi thể của Trai Đằng Nguyên trên mặt đất và lạnh lùng nói:
- Tổ trưởng! Tôi không muốn chết, tôi còn muốn sống sót. Ngài ngăn cản đường sống của tôi, tôi chỉ có thể giết ngài mà thôi.
Phúc Tỉnh Bản Vô nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn trong nội tâm hơi kinh hãi:
- Thật hung ác!
Trai Đằng Nguyên bị Hòa Cảnh Tín Ngạn chém giết về thì với tư cách thủ lĩnh thứ hai Hòa Cảnh Tín Ngạn nhanh chóng thu nạp bộ hạ Dã Lang Tổ và bảo bọn họ bỏ vũ khí và đầu hàng Nhạc Trọng.
Tổng cộng có hơn bốn trăm tên chiến sĩ Dã Lang Tổ đầu hàng Nhạc Trọng, trong đó thậm chí có không ít người cường hóa cấp 30, 40.
Hòa Cảnh Tín Ngạn đi tới bên người Nhạc Trọng cung kính giơ thủ cấp của Trai Đằng Nguyên và nói với Nhạc Trọng:
- Đại nhân, đây là thủ cấp của Trai Đằng Nguyên! Hắn ý đồ phản kháng đại nhân, tôi trảm thủ cấp của hắn và hiến cho đại nhân.
Nhạc Trọng nhìn thủ cấp của Trai Đằng Nguyên và nói một câu:
- Không tệ!
- Đa tạ đại nhân khích lệ!
Hòa Cảnh Tín Ngạn nghe vậy đại hỉ sau đó cẩn thận từng li từng tí đứng ra sau lưng Nhạc Trọng, lại nhìn thấy Thiên Cung Anh đeo vòng cổ bom trên cổ.
- Hắn quả nhiên vô cùng cường đại, thậm chí ngay cả quỷ thần của Cao Thiên Nguyên cũng bị hắn bắt giữ. Thật sự là thật đáng sợ.
Hòa Cảnh Tín Ngạn trông thấy Thiên Cung Anh đứng bên người của Nhạc Trọng thì càng cung kính và khiêm tốn.
Sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên chính là thiên tài trong thiên tài của Nhật Bản này, mỗi người đều là người tiến hóa song thuộc tính. Chiến lực vô song, Dã Lang Tổ không người nào là đối thủ của bọn họ.
Nhạc Trọng chỉ vào ngọn núi nhỏ và hỏi Hòa Cảnh Tín Ngạn hỏi:
- Tôi nhìn thấy người của Cao Thiên Nguyên đột nhiên từ núi kia giết ra, là chuyện gì vậy?
Cao Thiên Nguyên đột nhiên đánh lén làm Thiên Đường Thần Quốc bị thương không nhỏ, nếu không thì tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc đã trải qua chuyển chức làm binh sĩ trong Tân Thủ thôn cũng không bị quân tập kích đánh sụp đổ như vậy.
Hòa Cảnh Tín Ngạn cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Đại nhân, Dã Lang Tổ chúng tôi tu kiến trong khu vực tránh nạn dưới lòng đất. Đó là một chỗ tránh nạn lớn của Nhật Bản, mà chỗ tránh nạn này đi thông vào tòa núi nhỏ. Lính của Cao Thiên Nguyên lợi dụng con đường đó đánh sau lưng của Thiên Đường Thần Quốc.
Vì ứng phó khả năng chiến tranh hạt nhân xuất hiện, rất nhiều nơi của Nhật Bản đều có chỗ trú ẩn trong lòng đất thế này. Mà Dã Lang thành là một nơi trong số đó.
Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hòa Cảnh Tín Ngạn tiếp tục truy vấn:
- Tại sao Thiên Đường Thần Quốc tấn công các người?
Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng nói:
- Chúng tôi đạt được thực vật biến dị Bích Ngọc Thanh Liên. Gốc thực vật biến dị này sinh ra Bích Ngọc Quả có thể làm cho người cường hóa trên cấp 50 tùy cơ có thể tăng một kỹ năng lên cấp hai. Người cường hóa dưới cấp 50 ăn Bích Ngọc Quả cũng có thể đạt được sáu thuộc tính +4 cường hóa. Nhưng mà phục dụng trái cây Bích Ngọc Thanh Liên chỉ được một quả mà thôi, ăn nhiều không có tác dụng. Thiên Đường Thần Quốc vì cướp lấy Bích Ngọc Thanh Liên cho nên tấn công chúng tôi.
Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động lập tức ra lệnh:
- Mang tôi đi nhìn Bích Ngọc Thanh Liên.
- Vâng! Đại nhân mời đi theo tôi!
Được Hòa Cảnh Tín Ngạn dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào sâu trong biệt thự của Dã Lang Tổ chiếm giữ.
Trong một cái ao nhỏ sâu không tới hai mươi cm, một gốc cây có lá xanh như ngọc bích, trung tâm nở rộ một đóa hoa tươi, trong đóa hoa này sinh ra vài hạt sen kỳ dị.
Hòa Cảnh Tín Ngạn chỉ vào Bích Ngọc Thanh Liên và nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:
- Đây chính là Bích Ngọc Thanh Liên!
Chung quanh hồ nước nhỏ này có tám người cường hóa trên cấp 30 đang trấn thủ, hiển nhiên Hòa Cảnh Tín Ngạn thập phần coi trọng gốc sen này.
Nhạc Trọng vỗ vai của Hòa Cảnh Tín Ngạn thoả mãn khích lệ nói:
- Không tệ! Anh làm tốt lắm. Tổ viên của Dã Lang Tổ chỉ cần không nhiễm máu của người Hoa, tôi sẽ trả cho anh, cho anh làm phó thủ lĩnh Dã Lang Tổ, các người sẽ là thủ hạ của Phúc Tỉnh Bản Vô. Mặt khác Dã Lang Tổ quá khó nghe, gọi là Dã Lang đoàn đi, anh tạm thời đảm nhiệm phó thủ lĩnh, quân hàm thiếu tá.
Nếu không phải Hòa Cảnh Tín Ngạn xử lý thoả đáng, gốc Bích Ngọc Thanh Liên này đã bị hủy trong chiến loạn. Nhạc Trọng đạt được bảo bối và nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn cũng thuận mắt vài phần.
Hòa Cảnh Tín Ngạn đạt được Nhạc Trọng khích lệ thể cốt đều giống như mềm hơn, lập tức trung tâm nói:
- Đa tạ Nhạc Trọng đại nhân, Tín Ngạn nhất định sẽ phục vụ quên mình vì đại nhân!
Nhạc Trọng bước vào trong hồ nước và tháo ba Bích Ngọc Quả xuống, sau đó lập tức điều tám người tiến hóa tới thủ hộ nơi này.
Lúc này Nhạc Trọng đã mang theo Diêu Diêu và những người được phục têến hóa dược tề tới. Trong tay hắn thoáng cái có hơn trăm người tiến hóa đẳng cấp vượt qua cấp 40. Bởi vì có một trăm người tiến hóa, hắn có thể đủ đánh bại tàn binh của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên dễ dàng.
Nhạc Trọng nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn và trực tiếp ra lệnh:
- Hòa Cảnh Tín Ngạn, ta tôi cần các chuyên gia và nhân tài quang điện tử, công trình máy móc, công trình điện tử, khoa học sinh vật... , Anh đi tìm bọn họ cho tôi.
Tĩnh Cương tiếp giáp Tokyo, cũng là một huyện phát đạt của Nhật Bản, ở chỗ này có được nhiều nhân tài khoa học. Nhạc Trọng cần những người tài giỏi này ra sức cho hắn.