An Ny cũng yên lặng đứng bên người Nhạc Trọng, giống như cái bóng của hắn, lẳng lặng nhìn lên khải giáp trên tế đàn, trong mắt thoáng hiện vẻ nóng rực.
An Ny tinh thông ẩn nấp, năng lực phụ trợ, nàng bố trí những sợi tơ có được khả năng đem người thao túng thành khôi lỗi, chém nát thân thể, trói buộc hoặc bảo hộ. Nhưng nếu chiến đấu chính diện nàng còn kém hơn nhóm người kia một bậc, bởi vậy khi tranh đoạt bảo vật cũng không có được nhiều ưu thế. Nàng là một nữ tử thông minh bình tĩnh, biết hoàng kim khải giáp không thể thuộc về mình, bởi vậy cũng không lao tới cướp đoạt.
Tiễn Trường Thanh ngẩng mặt lên trời lớn tiếng thét dài:
- Mọi người dừng tay! Nghe tôi một câu, kiện khải giáp kia có vấn đề. Nếu dễ dàng lấy được, ma tộc cùng thực nhân tộc vào trước đã sớm lấy được nó. Mọi người mau dừng tay, đừng đánh nữa!
Đám thánh tử thánh nữ đều là người thông minh, chỉ cần bọn hắn tỉnh táo lại đều sẽ hiểu được vấn đề. Nhưng tham dục mê hoặc tâm linh, làm tâm linh bọn hắn trầm mê, vì vậy không nhìn thấu được ảo diệu bên trong.
Một tiếng thét của Tiễn Trường Thanh vận dụng pháp môn làm kinh sợ lòng người rống to, những cao thủ đang chém giết lẫn nhau như thức tỉnh lại, liền dừng công kích lẫn nhau.
Ngay khi mọi người dừng công kích, một thánh tử tướng mạo anh tuấn mặc áo bào trắng nhanh như quỷ mị xuất hiện trước tế đàn, khóe môi lộ ra tia cười đắc ý, đưa tay chộp vào hoàng kim khải giáp.
Trong nháy mắt tay hắn chạm tới khải giáp, phù văn chung quanh tế đàn đại thịnh, hình thành một kim sắc bích chường đem thánh tử kia lẫn khải giáp bao phủ bên trong.
Đồng thời những phù văn huyền ảo sáng lên, từng mũi nhọn màu vàng từ trong tế đàn bắn ra nháy mắt xỏ xuyên qua thánh tử kia.
Một đạo lực lượng quỷ dị từ mũi nhọn màu vàng truyền đến, đem thánh tử kia nháy mắt hút thành thây khô, cuối cùng tan rã thành bụi bặm, rơi xuống bên cạnh khải giáp.
Một cơn gió thổi qua đem tro cốt thổi sang một bên.
Nhìn thấy một màn kia những người còn lại rùng mình, hoàng kim khải giáp quỷ dị khiến họ hoàn toàn bình tĩnh trở lại, dừng tranh đấu, đi tới bên cạnh tế đàn quan sát.
Lúc này Nhạc Trọng thật cẩn thận quan sát tình huống chung quanh, yên lặng đi tới bên tế đàn xem xét cẩn thận.
Trong cung điện của cường giả Chân Thần cấp có vô số huyền bí, nếu như không cẩn thận cao thủ bát giai cũng bị giết chết chẳng khác gì những con kiến.
Chung quanh tế đàn điêu khắc thật nhiều phù văn huyền ảo, mỗi phù văn đều ẩn chứa ảo diệu vô tận. Khải giáp đặt ngay trung ương tế đàn, khảm vào trong tế đàn, ở chỗ kết hợp có một lỗ khóa.
Nhìn thấy lỗ khóa kia, Nhạc Trọng khẽ cau mày muốn xoay người rời đi. Loại bảo vật có lỗ khóa thế này, với lực lượng hiện tại của hắn căn bản không thể phá hư. Chỉ có cường giả cửu giai hoặc là thập giai mới có thể dùng bạo lực phá hủy thủ đoạn mà một cường giả Chân Thần cấp đã bố trí.
Ngay lúc Nhạc Trọng muốn rời khỏi, chìa khóa thạch anh trong trữ vật giới chỉ của hắn giống như có sinh mạng đột nhiên rung động.
Nhạc Trọng chợt động, không lựa chọn rời đi mà lẳng lặng đứng một bên tiếp tục quan sát.
Tiễn Trường Thanh nhìn lỗ khóa địa phương kết hợp giữa khải giáp cùng tế đàn tiếc hận thở dài:
- Không được, khải giáp này cần có chìa khóa mới có thể mở ra. Chúng ta đi tìm bảo vật khác đi!
Dứt lời, Tiễn Trường Thanh không chút do dự xoay người chạy về hướng khác.
Cung điện này vốn là một bảo khố, trong bảo khố ngoại trừ hoàng kim khải giáp còn có thật nhiều bảo vật. Tinh hạch biến dị thú, da lông, lân giáp cũng tùy ý đặt một bên. Tinh hạch ngũ giai chồng chất như núi, đủ loại binh khí chiến tranh mạnh mẽ cũng tùy ý chồng chất khắp nơi, thậm chí có cả bảo vật mạnh mẽ như Phá Thiên Cung.
Những thánh tử thánh nữ còn lại cũng sôi nổi tản ra, trực tiếp bay về hướng khác trong cung điện, thu thập đủ loại bảo vật bên trong.
Nhạc Trọng phân phó An Ny một câu:
- Cô lui ra sau một chút!
An Ny yên lặng lui ra sau vài bước.
Nhạc Trọng trầm ngâm một thoáng, cân nhắc hồi lâu, sau đó vô cùng cảnh giác cầm chìa khóa thạch anh màu lam đâm vào trong lỗ khóa kia.
Ngay khi chìa khóa vừa lọt vào trong, tế đàn chợt dâng lên vô số kim sắc quang mang chói mắt, một cỗ khí tức mạnh mẽ từ trong hoàng kim khải giáp bay lên, sau đó hóa thành một đạo kim sắc quang mang rơi lên thân thể Nhạc Trọng.
Bên trong kim quang nhấp nháy, thân thể Nhạc Trọng bao trùm một bộ hoàng kim chiến giáp, một cỗ uy áp khủng bố vô biên vô hạn từ trong thân thể hắn khuếch tán ra, đồng thời trong nháy mắt hoàng kim khải giáp bao trùm lên người hắn, hai mắt hắn nhắm chặt, lẳng lặng đứng bất động tại chỗ.
Một đạo linh hồn lạc ấn đánh vào trong thức hải của hắn, ngưng tụ thành kim sắc thụ nhãn của cường giả Chân Thần cấp.
Kim sắc thụ nhãn vừa hình thành, thức hải của Nhạc Trọng chấn động, hắn chỉ có thể nhắm mắt lại, trong thức hải ngưng tụ hư ảnh bản tôn của hắn.
Cường giả Chân Thần cấp có kim sắc thụ nhãn cao cao tại thượng quan sát Nhạc Trọng, chẳng khác gì nhìn một con kiến nhỏ, tràn ngập uy nghiêm nói:
- Sinh linh hèn mọn, ta là Chân Thần Duy Địch vĩ đại! Buông tha chống cự, đem thân thể của ngươi giao cho ta. Ta sẽ ban cho ngươi sinh mệnh vĩnh hằng, quang vinh vô tận!
Trong thức hải, Nhạc Trọng nhìn kim sắc thụ nhãn, trong mắt tràn ngập chiến ý:
- Ý chí lạc ấn sao? Ta đã phá hủy ý chí lạc ấn của ngươi một lần, lần này ta vẫn có thể tiếp tục phá hủy ý chí lạc ấn của ngươi!
- Ý chí lạc ấn? Không, bên trong Vinh Diệu chiến giáp không phải ý chí lạc ấn, mà là một tia linh hồn bất diệt lạc ấn của ta. Ngươi cho rằng ngươi có thể nhẹ nhàng đạt được chìa khóa thần điện như vậy, tiến vào thần điện của ta, được bảo giáp của ta là vận khí của ngươi? Không, tất cả chuyện này đều nằm trong kế hoạch của ta. Trong vô số năm tháng có vô số cường giả cầm chìa khóa tiến vào thần điện của ta, chỉ có thân thể của ngươi là có thể thừa nhận được linh hồn lạc ấn của ta, để cho ta đạt được sống lại!
- Ở trong thức hải của ngươi là một tia linh hồn lạc ấn bất diệt của ta. Một tia linh hồn lạc ấn cho dù là cường giả Chân Thần cấp cũng khó thể phá hủy, chỉ bằng một cường giả bát giai như ngươi căn bản không thể hủy diệt linh hồn lạc ấn của ta. Đem thân thể của ngươi giao cho ta, làm nô bộc của ta. Chờ sau khi ta trèo lên đỉnh xưng bá chư thiên thế giới, tự nhiên sẽ tạo cho ngươi một thân thể khác, cho ngươi đạt được sống lại, cùng vinh quang vô tận. Ta không gì làm không được, sở hướng vô địch!
Duy Địch lạnh lùng quan sát Nhạc Trọng, tựa như đang nhìn một con kiến nhỏ, trong lời nói không ngừng đả kích tin tưởng của hắn.