Bản Mộc Sử Lang chính là cao thủ mạnh nhất của gia tộc Tân Tỉnh, Tân Tỉnh Quỷ Vụ căn bản không tin có người giết được hắn.
- Hắn chết, tiếp theo chính là mày.
Nhạc Trọng bước vào trong gian phòng này, hắn nhìn qua tiểu loli bên cạnh Tân Tỉnh Quỷ Vụ đang trần truồng, trên thân thể khắp nơi đều có vết cắn, vẻ mặt chết lặng thì trong mắt hiện ra sát cơ.
Tân Tỉnh Quỷ Vụ nhướng mày nhìn qua Nhạc Trọng không kiêu ngạo không siểm nịnh hỏi:
- Mày chính là Nhạc Trọng a! Tao là gia chủ gia tộc Tân Tỉnh Tân Tỉnh Quỷ Vụ, lần đầu gặp mặt. Tao và mày không có ân oán gì, xin hỏi tại sao mày vào giết người trong gia tộc của tao? Nơi này chính là nhà của gia tộc Đảo Tân, mày làm như vậy gia tộc Đảo Tân sẽ không bỏ qua cho mày đâu.
Nhạc Trọng như mũi tên bước lên chém rụng đầu của Tân Tỉnh Quỷ Vụ, máu nóng rực bay lên trời, nhuộm đỏ cả phòng.
Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của Tân Tỉnh Quỷ Vụ lạnh lùng nói:
- Mày nói nhảm quá nhiều. Hôm nay tao muốn mượn thủ cấp của mày thị uy.
Tân Tỉnh Quỷ Vụ là một tên biến thái, thích nhất tra tấn tiểu nữ hài, nữ hài trước mặt là con mồi của hắn.
Nhạc Trọng nhìn thân thể của tiểu nữ hài kia, chỉ thấy tiểu cô nương này làn da trắng tuyết, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, tứ chi hết sức nhỏ phảng giống như chạm vào là đứt rời. Dung nhan của nàng tinh xảo• hai ngọn núi đôi nhô ra, vậy mà đã phát dục thành hai cái bánh bao lớn, lộ ra nét đáng yêu. Tiểu nữ hài này rất mê người.
Nhạc Trọng nhìn thấy tiểu loli này đang lạnh run nhìn qua hắn và quỳ xuống cầu xin tha mạng thì nói:
- Đứng lên đi!
- Dạ!
Tiểu nữ hài này có chút e lệ nhìn qua Nhạc Trọng.
- Mặc vào và đi theo tôi!
Nhạc Trọng đem một bộ quần áo ném cho nữ hài và nói ra.
Tiểu cô nương tiếp nhận quần áo của Nhạc Trọng và lặng lẽ đi theo sau lưng Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng hỏi:
- Tên là gì?
Tiểu loli này e sợ nhìn qua Nhạc Trọng:
- Em tên là Tiểu Thương Lỵ Á. Năm nay mười hai tuổi. Năm ngày trước em và mẹ em bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ dẫn người bắt tới nơi này. Trải qua năm ngày huấn luyện thì hôm nay mới đưa qua phụng dưỡng Tân Tỉnh Quỷ Vụ đại nhân. Vừa rồi em vừa mới vào không lâu, còn không có bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ lăng nhục thì đại nhân tới.
- Mẹ em bây giờ ở đâu?
Tiểu Thương Lỵ Á sắc mặt nhỏ nhắn tái đi và tràn ngập cảm xúc thống khổ, hai mắt lưu lại một giọt nước mắt nói:
- Mẹ đã chết rồi!
Mẹ của Tiểu Thương Lỵ Á làm Tân Tỉnh Quỷ Vụ tức giận, kết quả bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ dùng cực hình tra tấn mà chết. Nàng tận mắt nhìn thấy mẹ mình bị giết, Tiểu Thương Lỵ Á lúc này mới sụp đổ, bị người ta dạy dỗ trở thành chó mua vui cho người ta.
Công nghiệp tình dục của Nhật Bản rất phát đạt, dạy dỗ sư có rất nhiều người làm. Trên thực tế dạy dỗ sư tương đương với tú bà cổ đại của Trung Quốc, đương nhiên khi xã hội phát triển thì càng ít đi nhiều.
Nhạc Trọng nghe được tao ngộ của Tiểu Thương Lỵ Á thì nhàn nhạt nói:
- Người chết đã chết, người sống phải tiếp tục sống, đi thôi!
Ở trong tận thế Nhạc Trọng đã gặp không biết bao nhiêu thảm sự, Tiểu Thương Lỵ Á trải qua cũng chỉ là một trong số đó.
Tiểu Thương Lỵ Á không còn khóc mà nhìn qua Nhạc Trọng ngây thơ nói ra:
- Vâng! Em hiểu. Hôm nay là đại nhân cứu em ra. Từ hôm nay trở đi, Tiểu Thương Lỵ Á chính là nô lệ của đại nhân!
Tiểu Thương Lỵ Á trải qua tra tấn tàn khốc của tận thế, đã bằng vào bản năng hiểu được phải dựa vào cường giả mới có thể sống được. Trong tận thế chỉ có ở bên cạnh cường giả mới sống tốt được.
- Ân!
Nhạc Trọng đưa mắt nhìn ra ý đồ của Tiểu Thương Lỵ Á nhưng mà hắn không cự tuyệt. Ở trong tận thế, hắn không cho Tiểu Thương Lỵ Á phụ thuộc, nàng cũng phụ thuộc người khác. Người không có phụ thuộc giống như lục bình không rễ.
Bản Mộc Sử Lang, Tân Tỉnh Quỷ Vụ bị Nhạc Trọng chém giết thì cả gia tộc Tân Tỉnh cũng đã sụp đổ. Tuy gia tộc Tân Tỉnh cũng có không ít cao thủ và bộ hạ tinh nhuệ, nhưng khi Vũ Điền Chân Ý cầm theo thủ cấp của Bản Mộc Sử Lang, Tân Tỉnh Quỷ Vụ lớn tiếng chiêu hàng, những cao thủ kia liền quỳ xuống không có ý chí chiến đấu.
Trong gia tộc Tân Tỉnh cũng có phần tử ngoan cố không đầu hàng, Nhạc Trọng vừa đến đã chém giết chúng giống như thái rau vậy.
Không lâu, gia tộc Tân Tỉnh khôi phục lại bình tĩnh. Nhưng mà lúc này cả gia tộc Tân Tỉnh khắp nơi đều là thi thể, máu tươi nhuộm đầy khu nhà này, trên đường đi đều tùy ý nhìn thấy bộ hạ của gia tộc Tân Tỉnh bị trói hoặc quỳ.
Mà ở bên ngoài gia tộc Tân Tỉnh có một doanh súng trường, còn có ba mươi sáu chiếc xe bọc thép, mười hai chiếc xe tăng, mười hai chiếc trực thăng vũ trang hình thành chi quân đội hiện đại bao vây gia tộc Tân Tỉnh.
Đây là nội tình của gia tộc Đảo Tân, một chi quân đội hiện đại chân chính. Gia tộc Đảo Tân có thể trở thành bá chủ của huyện Tà Mã cũng không phải do may mắn, bọn họ lấy được trang bị của đội tự vệ của Nhật Bản, chỉ chi quân đội tinh nhuệ này đủ nghiền nát nhiều thế lực rồi.
Trước tận thế tuy Nhật Bản không được cho phép có được hàng không mẫu hạm cùng vũ khí hạt nhân, nhưng mà đội tự vệ của bọn họ có được chiến xa và xe tăng hiện đại, trực thăng vũ trang cũng có không ít.
Tuy bộ đội này bao vây gia tộc Tân Tỉnh nhưng không có giết vào gia tộc Tân Tỉnh, chỉ giằng co với Vũ Điền Chân Ý ở cửa ra vào.
Đúng lúc này Nhạc Trọng đi ra khỏi biệt thự của gia tộc Tân Tỉnh và nhìn đám quân đội kia quát lên.
- Các người có ý gì? Là muốn khai chiến sao?
Một bước kia binh doanh chiến sĩ nhìn Nhạc Trọng, người trong lòng người rùng mình, nhịn không được cầm trong tay súng trường chỉ vào Nhạc Trọng. Bọn hắn trực giác cảm thấy cái kia nam nhân cực kì khủng bố.
Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh cầm lấy Hắc Nha Đao về to lớn bước lên phía trước, một cổ sát khí khủng khiếp phóng lên trời:
- Các người ai dám chỉa súng vào tôi, là muốn ép tôi đại khai sát giới sao? Tốt! Vậy tôi giết cho thống khoái!
Thời điểm này có hơn mười người của gia tộc Đảo Tâm nhìn thấy Nhạc Trọng dùng khí thế bức bách, đúng là muốn lui ra sau một bước, sắc mặt sợ tới mức tái nhợt.
Đúng lúc này Điền Gian Tứ Lang đầu đầy mồ hôi lớn tiếng kêu lên:
- Dừng tay!Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi không có ác ý! Xin ngài gắng giữ tỉnh táo.
Điền Gian Tứ Lang tinh tường Nhạc Trọng khủng bố. Cao thủ của gia tộc Tân Tỉnh nhiều như mây, lại bị Nhạc Trọng dẫn người dễ dàng công phá, ngay cả Bản Mộc Sử Lang cũng bị Nhạc Trọng một đao chém giết. Cường giả như vậy còn có nhiều át chủ bài, cho dù có thể trấn áp thì Anh Điền Trấn cũng biết tổn thất thảm trọng.
Nếu như chuyện như vậy xảy thì Điền Gian Tứ Lang biết rõ Đảo Tân Cửu Nghĩa không tha cho hắn. Về phần xuất động tinh nhuệ cũng là giương oai phủ đầu với Nhạc Trọng mà thôi, biểu hiện ra thực lực của gia tộc Đảo Tân, gia tộc Đảo Tân lúc này không thật nguyện ý là địch với Nhạc Trọng.