Nếu như ba mươi con Thanh Diện Quỷ sớm có phòng bị, liên thủ phòn ngự với nhau, cho dù cường giả nửa bước cửu giai cũng chưa chắc có thể diệt sát chúng được.
Nhưng dù như thế, một lần hành động diệt sát ba mươi con Thanh Diện Quỷ bát giai vẫn hiển lộ rõ chiến lực đáng sợ của Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng cảm ứng được nguyên khí trong người biến hóa, khóe miệng có chút nhuếch lên, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng:
- Đúng vậy, diệt sát ba mươi conThanh Diện Quỷ bát giai này xong, nguyên khí trong người của mình cũng phong phú hơn một phần, nhưng mà muốn đạt tới bát giai đỉnh phong chi cảnh còn phải chém giết nhiều.
Lúc này Tương Mã Huệ bị bóp nát xương cốt trong thân thể thì Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn.
- Cứu tôi! Cứu tôi với!
Xương cốt toàn thân bị bóp nát, nếu như là bình thường thì sớm đã tử vong, nhưng mà cường giả bát giai xương cốt cứng rắn, sinh mệnh lực trở nên ương ngạnh hơn nhiều, cho dù bị chém ngang lưng thì trong thời gian ngắn cũng không tử vong được.
Mã Lỗ Phu nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và trầm giọng nói:
- Vị huynh đệ kia, thỉnh anh cứu tôi, tôi là thiên quốc thần thánh phương nam thần điện, thánh tử Mã Lỗ Phu, nàng là Tương Mã Huệ của phương đông thần điện, chỉ cần anh cứu nàng sẽ có được hồi báo.
Tôi là thần sứ trung ương thần điện Nhạc Trọng, cùng là nhân tộc, tôi tự nhiên sẽ không thấy chết không cứu!
Nhạc Trọng lúc này đưa ra một bình dược tề óng ánh rót vào trong miệng của Tương Mã Huệ.
Tương Mã Huệ vội vàng mở miệng ra, nàng uống nước thuốc vào bụng, nước thuốc vừa vào bụng thì thân thể của nàng có âm thanh ken két vang lên, xương cốt đứt gãy và nội tạng của nàng không ngừng khép lại.
Không bao lâu Tương Mã Huệ đang hấp hối có thể xoay người đứng lên, hơi cảm kích nhìn qua Nhạc Trọng và nói lời cảm tạ:
- Cám ơn!
Khoa học kỹ thuật của Thiên Thần Đại Thế Giới vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có chút lĩnh vực còn vượt xa Cơ giới đế quốc, cũng có thể thông qua dược tề nhanh chóng chữa trị những công kích ngưng tụ ý chí và pháp tắc chi lực và lực lượng kỳ dị bao phủ thân thể, rất nhiều cường giả một khi bị pháp tắc công kích sẽ mang thương thế cả đời, thực lực không ngừng suy yếu, cuối cùng nhất tử vong.
Tương Mã Huệ hết sức ân cần chỉ vào dãy núi và nói:
- Nhạc Trọng, ở nơi này có ấn ký ẩn chứa ý chí của cường giả chân thần, anh có thể chống cự ý chí này và tu luyện.
Mã Lỗ Phu nghe vậy sắc mặt hơi đổi, lông mày nhíu lại nhưng sau đó bất động thanh sắc nói ra, cũng không nói thêm gì.
- Tốt!
Nhạc Trọng cũng không có khách khí, thân hình lóe lên và bay tới dãy núi kia.
Tương Mã Huệ nhìn qua Mã Lỗ Phu ở trong vòng bảo hộ thì trong ánh mắt tràn ngập vẻ phức tạp.
Đặc tính của Kim Cương Kim Quang Bảo Hộ Tương Mã Huệ thập phần hiểu rõ, một khi sử dụng cũng có ý nghĩa Mã Lỗ Phu chỉ lo tánh mạng mình và trực tiếp vứt bỏ nàng, đối với những lời yêu thương nồng đậm của hắn như bị giội nước lạnh, không còn khả năng nóng bỏng nữa.
Tương Mã Huệ cũng không nói thêm gì, chỉ quay người theo sau lưng Nhạc Trọng.
Nhìn thấy bóng lưng Tương Mã Huệ rời đi, sắc mặt Mã Lỗ Phu biến hóa mấy lần, trầm mặc thu hồi vòng bảo hộ và không biết nghĩ cái gì.
Nhạc Trọng đi vào trong dãy núi này, chợt cảm giác được một đạo khí phách bao phủ thiên địa, ý chí này giống như mang trọn thế giới áp bách lại, ở trước mặt ý chí này Nhạc Trọng như con sâu cái kiến.
So sánh với đạo ý chí bao phủ cả thiên địa này, Nhạc Trọng từng gặp ý chí của cửu giai Cửu Đầu Long Ưng và cảm thấy nó chẳng đáng là cái gì cả.
Nhạc Trọng cảm thụ được ý chí bao phủ thiên địa trước mặt thì kinh hỉ.
- Ý chí thật cường đại!
Lúc này Nhạc Trọng trải qua trận chiến với Cửu Đầu Long Ưng và lĩnh ngộ diệu dụng của ý chí.
Hắn cũng khát vọng có thể tôi luyện ra ý chí của mình, bởi như vậy hắn càng có lợi khi bước vào nửa bước cửu giai.
Cảm thụ được ý chí cường đại này, Nhạc Trọng thập phần kiên định, từng bước một đi vào trong dãy núi này, mỗi khi đi lên một bước thì lực lượng ý chí này vẻ này lại tăng cường nửa phần.
Không bao lâu Tương Mã Huệ cũng bay vào trong dãy núi, nàng bị ý chí chân thần ngăn cản, nàng đi sâu vào trong dãy núi muốn ma luyện ý chí của mình.
Trong Thiên Thần Đại Thế Giới này cường giả tranh đấu không ngớt, đây là chủ lưu của thế giới này. Cho dù là nữ nhân, chỉ cần có cơ hội cũng không ngừng tôi luyện chính mình, làm cho chính mình trở thành một cường giả chính thức.
Nhạc Trọng tiến hóa đi ra thần ma thể và đi vào trong Thiên Thần Đại Thế có ưu thế hoàn mỹ, là thần thể mạnh nhất. Đây chính là thần thể được tám trăm thế giới công nhận là khủng khiếp nhất, có ngộ tính cao siêu. Hắn chẳng những cảm nhận được ý chí của cường giả chân thần, đồng thời còn có thể cảm ứng được ý niệm bất khuất lưu lại trong ý chí của chân thân, cùng với đủ loại lực lượng kỳ dị.
Vừa cảm thụ được ý chí bất khuất của chân thần, vừa hấp thu đủ loại ý niệm ẩn chứa trong ý chí này và cảm ngộ pháp tắc, Nhạc Trọng bước đi trở nên chậm chạp lại.
Không bao lâu Mã Lỗ Phu cũng chạy tới, hắn cũng không nói nhảm cái gì, trực tiếp đi vào phạm vi ý chí chân thần.
Trong ý chí của cường giả chân thần Mã Lỗ Phu bước đi như bay, nhanh chóng đuổi kịp tiến độ của Nhạc Trọng.
Sau khi đi tới gần Nhạc Trọng, Mã Lỗ Phu quay đầu lại nhìn qua Nhạc Trọng. Khóe miệng cười tự tin:
- Thì ra ý chí của ngươi không được. Tuy sức chiến đấu của ngươi rất mạnh, nhưng mà ý chí của ngươi không được, cuối cùng không cách nào trở thành cường giả cửu giai, ta sau này chắc chắn sẽ vượt qua ngươi.
Theo thời gian chuyển dời ba người càng đi càng xa.
Thời điểm đi được hai trăm mét, sắc mặt của Tương Mã Huệ tái nhợt, nàng quỳ rạp trên đất, miệng lớn thở hổn hển. Trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.
Mã Lỗ Phu sau khi vượt qua khoảng cách hai trăm mét, sắc mặt cũng bắt đầu trở nên tái nhợt, không còn nhẹ nhõm như trước, đi lại nặng như thái sơn, hắn giãy dụa đi thêm ba mươi mét thì bỗng nhiên thân thể suy sụp, hắn giống như con cóc bị áp xuống đất, không có cách nào nhúc nhích nửa phần.
Mã Lỗ Phu miệng lớn thở hổn hển, cố nén đau đớn trong đầu từng bước một bò lui ra phía sau:
- Thật là lợi hại, đây là ý chí của chân thần, ý chí quá vững vàng, nếu như là ý chí sát ý thì nó đã giết mình rồi. Cường giả chân thần quả nhiên đáng sợ tới cực điểm.
Thời điểm Mã Lỗ Phu bò lui ra phía sau thì có âm thanh bước chân vang lên.
Mã Lỗ Phu nhìn qua sau lưng. Nhạc Trọng đang bước đi từ từ vững vàng về phía trước.
Nhạc Trọng dễ dàng đi về phía trước, không lâu sau vượt qua Tương Mã Huệ, hắn không dừng lại và cũng không cảm thấy không khỏe, tiếp tục đi lên, trong ánh mắt ghen ghét của Mã Lỗ Phu thì hắn vượt qua Mã Lỗ Phu. Tiếp tục đi thẳng lên phía trước.