Tâm niệm Huyết Phệ Thánh Hoàng lưu chuyển, mái tóc vàng biến thành màu đen, hai đồng tử đỏ thẫm đầy hung lệ cũng biến thành màu đen, dung mạo anh tuấn tới yêu nghiệt của hắn cũng trở nên bình thường hơn. Biến ảo bề ngoài thành trang phục bình thường, nhìn qua không khác gì người sống sót bình thường khác.
Huyết Phệ Thánh Hoàng chính là cường giả lục giai đỉnh phong, tinh thông vô số bí pháp, lúc trước chiến đấu với đai quân nhân loại không biết có bao nhiêu anh hùng nhân loại chết trong thuật ám sát của nó, làm ra công huân hiển hách cho thánh tộc.
Sau khi biến thân thành người bình thường, Huyết Phệ Thánh Hoàng lúc này mới tùy tiện đi thẳng tới hướng Thiên Kinh.
Huyết Phệ Thánh Hoàng vừa mới đi tới cửa ra vào của Thiên Kinh, tám tên chiến sĩ thủ vệ quát bảo:
- Người tới dừng lại!
- Những chiến sĩ nhân loại này đều có được lực lượng tam giai, Nhạc Trọng này cũng có chút bổn sự.
Huyết Phệ Thánh Hoàng nhìn qua tám tên chiến sĩ này, dị quang trong mắt lóe lên và biến mất. Tám tên chiến sĩ thủ ở cửa ra vào nơi đây đều có thực lực tam giai. Chút lực lượng này không đặt trong mắt của Huyết Phệ Thánh Hoàng, nhưng mà hắn cũng vì thế kinh ngạc vì thực lực này.
Phải biết rằng trong thế giới thứ hai cường giả tam giai của nhân loại rất ít, cho dù là mười vạn người cũng không có được một tên cường giả tam giai. Tám tên thủ vệ nơi đây đều là chiến sĩ tam giai, có thể thấy được thực lực của Nhạc Trọng hùng hậu thế nào.
Một tên chiến sĩ nhìn qua Huyết Phệ Thánh Hoàng quát lên:
- Người tới là ai?
Huyết Phệ Thánh Hoàng bộ dáng trung thực và buồn bã, nói:
- Tôi là người sống sót ở Trường Cương Thôn gần đây, qua sóng radio nghe được quảng bá cho nên tới đầu nhập. Trưởng quan, tôi đã mười ngày không có cơm ăn rồi, cho tôi một con đường sống đi, xin các người!
Nói xong Huyết Phệ Thánh Hoàng quỳ rạp trên mặt đất, dập đầu với tên chiến sĩ này, khuôn mặt thống khổ giống như người đã đi vào bước đường cùng vậy.
Huyết Phệ Thánh Hoàng chính là lão quái vật sống ngàn năm, giết người không chớp mắt chút nào, vì thắng lợi không từ thủ đoạn nào cả, cho dù cần phải trả cái giá lớn để giết người cũng vậy. Cho dù là bộ hạ ngũ giai làm trái ý của nó cũng giết không tha. Nhưng mà khi cần nó có thể cúi người bất cứ khi nào, chỉ cần giết được mục tiêu nó cái gì cũng không do dự đi làm.
Tên chiến sĩ đưa một bản khai cho Huyết Phệ Thánh Hoàng:
- Đăng ký, sau đó tiếp thu kiêm tra!
Huyết Phệ Thánh Hoàng mang sơ yếu lý lịch giả mạo của mình ghi vào.
Sau khi làm xong Huyết Phệ Thánh Hoàng được đưa vào gian phòng có nhiều cameras, bắt đầu tiến hành X quang chụp ảnh kiểm tra.
Huyết Phệ Thánh Hoàng nhìn qua tia sáng X quang chiếu vào thì nghi hoặc.
- Thật sự là ngu xuẩn! Kết cấu thân thể của thánh tộc và nhân tộc giống nhau, kiểm tra như vậy có kết quả sao?
Thánh tộc nguyên bản là tang thi biến thành, mà tang thi lại là do nhân loại biến thành. Thánh tộc và nhân loại có kết cấu thân thể không khác nhau quá lớn, chiếu X quang vào cũng không ra cái gì.
Sau khi chiếu X quang thì từ trong chùm sáng X quang có thanh kim loại sắc bén bắn ra, đâm thẳng vào Huyết Phệ Thánh Hoàng.
Huyết Phệ Thánh Hoàng đối mặt với biến hóa này thì cười lạnh, trên mặt làm ra biểu lộ khó coi, thân thể phát run, mặc cho kim loại đâm vào thân thể.
Thân thể Huyết Phệ Thánh Hoàng ngay cả bom cũng không làm bị thương được, nhưng mà chỉ cần động niệm là da thịt mềm lại, mặc cho thanh kim loại đâm vào cơ thể, đồng thời tâm niệm khẽ động bức chút máu nhân loại ra ngoài.
Huyết Phệ Thánh Hoàng vì muốn thuận lợi tiến vào đây, không biết học bao nhiêu thủ đoạn để chứng tỏ mình là nhân loại. Nó đã sớm tu luyện công pháp kỳ diệu, có thể thu nạp máu nhân loại chứa trong người, khi cần thiết có thể bức ra ứng phó. Bởi như vậy cho dù là thủ đoạn thử máu tiên tiến nhất cũng chẳng là gì.
Sau đó thanh kim loại này rút ra chui vào trong vách tường, bắt đầu phân tích thành phấn máu huyết của Huyết Phệ Thánh Hoàng.
- Đi theo tôi!
Không lâu một chiến sĩ đi vào ra lệnh cho Huyết Phệ Thánh Hoàng đi ra.
Huyết Phệ Thánh Hoàng ngụy trang thành người sống sót thành thành thật thật đi theo.
Đi vào trong một gian phòng cũng có mấy người đang kiểm tra.
Một nữ nhân tướng mạo tuyệt trần, tóc ngắn màu lam, thân mặc quân phục, bên cạnh còn có một tiểu nữ hài xinh xắn đang chờ.
Huyết Phệ Thánh Hoàng sau khi đi vào phòng thì nhân viên nhìn qua tiểu nữ hài, gương mặt không biểu tình rời đi, lại nhìn vào năm người sống sót kia, hỏi:
- Chương Viêm, anh năm nay bao nhiêu tuổi?
Người sống sót có bộ dạng như bốn năm mươi tuổi nói:
- Ba mươi hai tuổi.
Kế tiếp còn lại tiểu nữ hài và hai người.
Huyết Phệ Thánh Hoàng cũng thành thành thật thật chờ đợi.
Sau tiểu nữ hài là hai người khác, nhân viên kia đứng lên nói:
- Tôi đi uống miếng nước, ba người chờ ở đây, chương viêm, hai người này có thể đi.
Nam nhân như lão già và một nữ nhân khác lúc này thở dài, đi theo sau tên nhân viên rời đi.
Huyết Phệ Thánh Hoàng yên lặng nhìn tất cả, thành thành thật thật không nhúc nhích. Nó cả đời trải qua ẩn nấp ám sát vô số Nó thật sâu biết rõ phải ẩn nấp thật kỹ, hắn phải thành thành thật thật, nếu lộn xộn lugn tung sẽ bạo lộ thân phận của mình.
Trong một tòa biệt thự xa hoa!
Nhạc Trọng trong ngực ôm tiểu nữ hài Phỉ Hi Ni Á và nhìn chằm chằm vào Huyết Phệ Thánh Hoàng trên màn hình hồi lâu, trong nội tâm thập phần sợ hãi, cúi đầu hôn nhẹ lên trán của Phỉ Hi Ni Á:
- Đa tạ anh Phỉ Hi Ni Á. Khá tốt anh phát hiện ra tên Thánh hoàng, nếu không chỉ sợ tôi ăn đau khổ rồi.
Nhạc Trọng vốn cho rằng rút máu kiểm tra là đại sát khí có thể phân biệt được nhân loại và thánh tộc, tuyệt đối không ngờ Huyết Phệ Thánh Hoàng lại có thể vượt qua kiểm tra.
Nếu như Huyết Phệ Thánh Hoàng lẻn vào Thiên Kinh, vận khí không tốt Nhạc Trọng và cao tầng sẽ bị Huyết Phệ Thánh Hoàng giết chết.
Một tên cao thủ lục giai đỉnh phong ám sát lục giai sơ cấp, cho dù Nhạc Trọng tu luyện ra thần ma thể và các loại át chủ bài cũng không thể thoát chết được.
Lúc này đây nếu không phải Phỉ Hi Ni Á tiến vào cửa nhận thẩm tra, thông qua Tâm Linh Cảm Tri kỳ dị phát hiện tâm tư của Huyết Phệ Thánh Hoàng thì hậu quả không ngờ nổi.
Trên mặt Phỉ Hi Ni Á hiện ra nét đỏ ửng, nhìn Nhạc Trọng cười ngọt ngào và làm nũng nói:
- Hôn nhiều một chút! Nhạc Trọng ca ca! !
- Tốt! Chờ anh giải quyết tên súc sinh kia xong sẽ thưởng cho em. Anh đi trước, nếu không phát động thì tên kia sẽ sinh nghi.
Nhạc Trọng hôn lên trán Phỉ Hi Ni Á một cái, trực tiếp đi nhanh ra cửa.
- Xảy ra chuyện gì? Tại sao nàng ta chưa quay về?
Phỉ Hi Ni Á rời đi ba mươi phút, trong lòng Huyết Phệ Thánh Hoàng sinh ra nghi kỵ.
Bỗng nhiên lúc này màn hình sáng lên, hình ảnh hiện ra trên màn hình.