Phương thức chiến đấu hoàn toàn khác với Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ chính là thiếu nữ thiên tài kiếm đạo, sau tận thế phương diện chiến đấu của nàng vẫn là kiếm. Một kiếm này nàng trải qua vô số khắc khổ, trải qua vô ô chiến đấu lĩnh ngộ ra, uy lực đã vượt qua kiếm đạo đại tông sư, uy lực vô cùng, không thể ngăn cản, giống như lôi đành đâm vào ngực Ách Bản.
Răng rắc! !
Nương theo đó là âm thanh giòn vang, vô số xương ngực của Ách Bản vỡ vụn, phun ra một ngụm máu tươi và như bông rách bay ngược ra phía sau.
- Ách Bản!
Vài tên sứ đồ đi theo bên người Ái Đức Hoa nhìn thây thảm trạng của Ách Bản thì nhao nhao tiến lên đỡ lấy Ách Bản.
Kỷ Thanh Vũ lạnh lùng khinh miệt nhìn qua Ách Bản, nói lời mỉa mai đáp trả:
- Hừ! Chỉ có chút thực lực này mà dám đi ra ném mặt mũi. Đúng là không tự lượng sức mình. Tôi vốn cho rằng anh sẽ chèo chống được lâu một chút, thật không ngờ chỉ mới một chiêu mà khống chống được. Thật sự là xấu hổ.
Ách Bản nghe được lời mình từng mỉa mai Bạch Tiểu Thắng thì khuất nhục dâng lên trong đầu, phun ra một ngụm máu tươi, sau khi phun máu tức giận quá ngất luôn.
Nhìn thấy Ách Bản bị tức giận ngất đi, Nhạc Trọng cũng hiện ra nét khoái ý trong lòng, sát khí cuồng bạo của hắn cũng chậm rãi biến mất.
Nếu như Kỷ Thanh Vũ thực bị trọng thương, Nhạc Trọng tức giận tích lũy tới đỉnh điểm thập phần có khả năng trở mặt, liều lĩnh chém giết Ách Bản, cho dù là trở mặt với Thiên Đường Thần Quốc cũng không tiếc.
- Thằng này đúng là nam nhân nguy hiểm.
Ái Đức Hoa cùng Lai Áo cũng thu hồi khí thế của mình, nhìn qua Nhạc Trọng và suy nghĩ trong lòng.
Một nam tử ăn mặc quân trang, thân cao hai mét và tóc ngắn màu vàng, khuôn mặt lãnh khốc nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói ra:
- Kỷ Thanh Vũ đúng không? Tôi nhớ kỹ cô. Tôi là đệ tam sứ đồ Thiên Đường Thần Quốc Ai Lí Khắc, hiện tại khiêu chiến cô.
Nhạc Trọng nhìn qua Ai Lí Khắc thì chay mày, lật tay một cái và ném một kiện tứ giai cường hóa bọc thép ném cho Kỷ Thanh Vũ:
- Thanh vũ, dùng cái này!
Sau khi tấn chức lục giai, giác quan thứ sáu của Nhạc Trọng đã linh thông, cường giả thấp hơn lục giai không có bí pháp và kỹ năng yểm hộ hắn đều có thể nhìn thấu đẳng cấp tiến hóa của đối phương.
Đệ tam sứ đồ Thiên Đường Thần Quốc Ai Lí Khắc này chính là cao thủ ngũ giai sơ cấp. Nếu như không sử dụng trang bị cường hóa nào thì Kỷ Thanh Vũ có lực lượng tứ giai đỉnh phong khó có thể là đối thủ của hắn.
Cường giả Thiên Đường Thần Quốc đều là nhân vật chém giết vô số cường giả mà ra, cũng không phải những mặc hàng chỉ dùng thiên tài địa bảo cưỡng ép tăng cấp tạo thành.
Kỷ Thanh Vũ mặc tứ giai cường hóa bọc thép vào, trên lưng tứ giai cường hóa bọc thép có tinh hạch tư giai sáng ngời, một đạo lực lượng tiến vào cơ thể của nàng, làm cho nàng tạm thời đột phá bình cảnh đạt tới ngũ giai sơ cấp, khí thế mạnh mẽ khuếch trương ra ngoài.
Ai Lí Khắc nhìn qua Kỷ Thanh Vũ hừ lạnh một tiếng:
- Ngũ giai! Hừ, mượn nhờ ngoại lực tăng lên trở thành cường giả ngũ giai không thể nào là đối thủ của tôi được. Tôi trong một phút là đánh bại cô ngay!
Ánh mắt Kỷ Thanh Vũ lạnh như băng và quát lên:
- Cứ tới đây!
- Bại cho ta!
Trong mắt Ai Lí Khắc hiện ra thần sắc dữ tợn, trực tiếp duỗi tay lớn hư không một trảo chụp vào Kỷ Thanh Vũ, đồng thời năng lực thao túng khống khí hiện ra, trong một chớp mắt dưỡng khí chung quanh Kỷ Thanh Vũ bị rút đi không còn, hình thành một bình chướng chân không vây Kỷ Thanh Vũ vào trong đó.
Ai Lí Khắcchính là cường giả có năng lực điều khiển không khí, có thể hình thành bình chướng hoặc là không khí nhận, hoặc rút sạch dưỡng khí ở chung quanh ra, làm cho người ta hít thở không xong mà chết.
Khống khí bên người Kỷ Thanh Vũ bị rút đi không còn, hình thành một khu vực chân không, sắc mặt của nàng không chút thay đổi, rút trường kiếm bên hông ra và dùng sức chém một cái, một tia kiếm quang màu bạc lóe lên, giống như không có bình chướng chém ra một chiêu, bình chướng không khi bị chém tan.
Kỷ Thanh Vũ chính là thiên tài kiếm thuật, nàng tinh nghiên kiếm thuật, sau khi tấn chức ngũ giai thì mũi kiếm lợi hại vô cùng, cho dù là cái gì cũng một kiếm chém ra. Cho dù mạnh như Nhạc Trọng chỉ bằng vào kiếm thuật cũng không thể là đối thủ của nàng.
Kỷ Thanh Vũ lập tức biến mất trong khu vực này, trong một chớp mắt xuất hiện trước người Ai Lí Khắc, tóc đen tung bay, một bóng kiếm như kinh hồng đâm vào bụng của Ai Lí Khắc, sau đó co lại, một đạo máu tươi từ phần bụng của Ai Lí Khắc bắn ra ngoài, bắn tung tóe trên đất.
- Ai Lí Khắc!
Vài tên sứ đồ nhanh chóng lao tới, vừa sợ vừa giận đỡ lấy Ai Lí Khắc, vô cùng kinh sợ nhìn qua Kỷ Thanh Vũ.
Kỷ Thanh Vũ lạnh lùng nhìn qua Ai Lí Khắc té trên đất máu tươi ròng ròng, thu hồi thanh kiếm không nhiễm giọt máu nào vào trong bao, trả lời một cách đầy mỉa mai:
- Không cần một phút đâu, anh đã bại rồi, quá yếu!
Bị Kỷ Thanh Vũ mỉa mai một câu, gương mặt Ai Lí Khắc trắng bệch, cảm giác khuất nhục bao phủ trong đầu, trực tiếp bị tức giận phun ra một ngụm máu tươi.
Kỷ Thanh Vũ một kiếm đánh bại Ai Lí Khắc, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua mọi người và uy phong lẫm lẫm nói:
- Còn có ai dám chiến với tôi một trận?
Dưới ánh mắt Kỷ Thanh Vũ quét qua thì vài tên sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc cắn răng, oán hận nhìn qua Kỷ Thanh Vũ, không có đứng ra.
Trong Thiên Đường Thần Quốc thì Ai Lí Khắc xếp hạng thứ ba bị Kỷ Thanh Vũ một kiếm đánh bại, bọn họ đánh với Kỷ Thanh Vũ chỉ tìm nhục mà thôi.
Nhìn thấy đối phương sĩ khí sa sút, Ái Đức Hoa nhíu mày thật sâu. Hắn thân là cường giả lục giai cũng nhận ra điểm mấu chốt của Kỷ Thanh Vũ cùng Ai Lí Khắc.
Nếu luận thực lực tổng hợp thì đệ tam sứ đồ Ai Lí Khắc càng mạnh hơn nữa. Nếu như kéo dài khoảng cách thì Ai Lí Khắc tùy ý phát huy thế mạnh của mình, ngăn cản Kỷ Thanh Vũ tiến lên, cuối cùng chính là hao tổn Kỷ Thanh Vũ tới chết. Nhưng mà trong khoảng cách gần thì Ai Lí Khắc lại không thể là đối thủ mũi kiếm của Kỷ Thanh Vũ vô cùng lợi hại.
- Đệ tam sứ đồ Ai Lí Khắc đại nhân cũng bại!
- Quá không thể tưởng tượng nổi. Vị đại nhân này còn thua nữ nhân!
"..."
Âm thanh nghị luận vang lên, đệ tam sứ đồ Ai Lí Khắc chính là cường giả một địch vạn trong thi đàn, cường giả mạnh như thế bị một kiếm của Kỷ Thanh Vũ đánh bại, làm cho tất cả mọi người ở đây sinh ra cảm giác không tin nổi. Nhân viên đàm phán của Thiên Đường Thần Quốc sa sút, lực lượng không đủ.
Lai Áo nhẹ nhàng cười cười, tiến lên hoà giải:
- Trước mắt luận bàn dừng ở đây, địch nhân của chúng ta là tang thi mà không phải nhân loại, tôi đề nghị chúng ta nên liên thủ tiêu diệt tang thi trong Moskva đi, dựa theo tỉ lệ tang thi mà phân chia thế lực, các người thấy thế nào?