Những người sống sót nghe vậy đưa mắt nhìn nhau, đều lâm vào trong do dự. Cuối cùng cũng không có bao nhiêu người nguyện ý cùng Nhạc Trọng rời khỏi Ô La tinh.
Nhạc Trọng nhìn thấy tình huống này cũng không ép buộc bọn họ, chỉ lắc đầu, một mình quay về phòng.
Ở trong phòng Nhạc Trọng, Kim Tuyên Nhi quỳ gối trước người hắn nghiến răng nghiến lợi cầu xin:
- Nhạc Trọng tiên sinh, xin thu tôi làm đồ đệ. Tôi muốn đạt được lực lượng càng thêm cường đại, tiêu diệt dị hình báo thù cho sư phụ của tôi!
Kim Tuyên Nhi luôn đi theo Nhạc Trọng, chứng kiến lực lượng khủng bố của hắn, nàng vì muốn liệp sát dị hình liền quyết định không tiếc hết thảy trả giá muốn đạt được lực lượng từ Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Kim Tuyên Nhi nói:
- Tôi có thể thu cô làm đồ đệ, ban cho cô lực lượng. Nhưng lai lịch của tôi cô đã rõ ràng, không bao lâu nữa tôi phải rời khỏi Ô La tinh. Đến lúc đó cô có bằng lòng theo tôi cùng rời khỏi Ô La tinh hay không?
Sắc mặt Kim Tuyên Nhi biến đổi, cuối cùng cắn răng nói:
- Nhạc Trọng tiên sinh, chỉ cần ngài cho tôi tự tay giết chết mười con dị hình, tôi sẽ cùng ngài rời khỏi Ô La tinh!
Trong lòng Kim Tuyên Nhi tích lũy một cỗ lệ khí, nàng biết nếu mình không có chiến giáp tứ giai nhiều nhất chỉ có thể liệp sát một con dị hình. Phải diệt sát mười con dị hình mới có thể làm lệ khí trong lòng nàng tiêu tán.
Nhạc Trọng vô cùng sảng khoái đem một bộ chiến giáp tứ giai đưa cho nàng:
- Được, nếu như vậy bộ chiến giáp này sẽ là của cô!
Kim Tuyên Nhi tiếp nhận bộ chiến giáp, quỳ trên mặt đất dập đầu ba lần:
- Đa tạ sư phụ!
Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:
- Đứng lên đi, tôi hỏi cô, Thánh Địa là cái gì?
Kim Tuyên Nhi đáp:
- Thánh Địa là thánh điện cao nhất của võ giả trong Ô La tinh. Bên trong có thật nhiều công pháp vũ kỹ tinh diệu tuyệt luân, vô cùng thâm ảo. Trong Thánh Địa cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa, có được chiến lực cao nhất Ô La tinh. Bên trong có thật nhiều cao thủ ngũ giai cùng lục giai. Trong truyền thuyết thánh chủ Thánh Địa có được thực lực khủng bố như Thần chiến sĩ thất giai. Hôm nay bởi vì ngài biểu hiện ra sức chiến đấu cường đại nên Bì Chí Văn bọn họ mới hiểu lầm ngài đến từ Thánh Địa!
Nhạc Trọng nghe vậy trong lòng chấn động:
- Thần chiến sĩ thất giai! Nhân loại cường giả của thế giới này không ngờ có thể tu luyện đến cấp bậc kia, thật sự là đáng sợ!
Thần chiến sĩ thất giai là cao thủ cấp bậc khủng bố như Bá Long Hoàng, một Thần chiến sĩ thất giai đã có được lực lượng hủy diệt cả một quốc gia. Cường giả siêu cấp như vậy Nhạc Trọng chưa hẳn là đối thủ.
Nguyên bản Nhạc Trọng có chút xem thường thế giới không có quá nhiều vũ khí khoa học kỹ thuật siêu cấp ở đây, chỉ nghĩ sức chiến đấu của nơi này khá thấp. Nhưng khi nghe được còn có sự tồn tại của cao thủ thất giai, Nhạc Trọng mới thực sự chân chính xem trọng nhân loại của thế giới này.
Trong lòng Nhạc Trọng cảm thán một câu:
- Xem ra thế giới này thuận theo văn minh lấy tu luyên vũ kỹ làm phát triển. Nhân loại có thể tu luyện tới thất giai, thật sự là giỏi lắm!
Nhạc Trọng rất nhanh đem tạp niệm ném sang một bên, mở ra máy tính hỏi Bạch Y:
- Có phát hiện gì?
Sau khi Nhạc Trọng đi vào Nam Nguyên thành, đã đem thật nhiều máy móc muỗi, chuồn chuồn thả ra ngoài, giám thị hết thảy hoàn cảnh xung quanh. Những máy móc theo dõi tinh vi này chọn dùng kỹ thuật của Mỹ, tốc độ phi hành có thể đạt tới vận tốc âm thanh, năng lực giám thị siêu cường, phối hợp với Bạch Y, tương đương như Nhạc Trọng có thêm vô số ánh mắt.
Bạch Y nhanh chóng truyền lên màn hình:
- Chủ nhân, tôi đã phát hiện một sào huyệt của dị hình, mời xem!
Trên màn hình hiện ra hình ảnh có thật nhiều nhân loại đang bị từng con dị hình dữ tợn hung tàn xua đuổi như súc vật hướng vào một sơn động đi tới.
Trong mắt những nhân loại kia hiện lên vẻ tuyệt vọng, rất nhiều người thậm chí phát ra thanh âm kêu khóc, nhưng thân bất do kỷ vẫn phải tiếp tục bước chân vào sơn động kia.
Tiếp theo hình ảnh vừa chuyển, đem hoàn cảnh trong sơn động biểu hiện ra.
Vào trong sơn động chừng trăm thước có thể nhìn thấy từng tảng lớn chất lỏng màu trắng sềnh sệch dính trên vách đá, bên trong chất lỏng màu trắng kia có những cái kén hơi mờ phập phồng.
Những nhân loại kia vừa đi tới gần những cái kén kia, cái kén đột nhiên mở ra, một mảnh xúc tu dài hẹp bắn tới đem những người kia cuốn vào bên trong phong ấn lại.
Một bộ phận nhân loại bị cái kén cuốn lấy, thật nhiều nhân loại khác bị dị hình áp giải đi vào sâu bên trong huyệt động kia.
Ngoại trừ nhân loại còn có đủ loại mãnh thú đều bị dị hình bắt tới mặc cho những cái kén kia trực tiếp cắn nuốt.
Thông qua màn hình Nhạc Trọng có thể chính mắt nhìn thấy những nhân loại cùng biến dị thú đang không ngừng tiến hóa, hướng hình thái của dị hình tiến hóa.
Từ thông đạo vào sâu huyệt động, tận chỗ sâu nhất có một sân rộng chiếm diện tích chừng mười dặm khổng lồ, chung quanh tràn đầy những con dị hình hình dáng kỳ quái, có đôi mắt kép, tản ra khí tức hung lệ.
- Đây chẳng lẽ đều là dị hình lục giai? Hai mươi con lục giai, không khỏi quá đáng sợ đi? Một khi đám quái vật này xuất hiện, còn có ai đủ sức ngăn cản?
Nhạc Trọng nhìn thấy được vài con dị hình từng cùng hắn tranh đoạt di vật của Huyết Phệ Thánh Hoàng ở ngoài Địa Ngục Môn. Nhưng dị hình trong hang động càng thêm khủng bố dữ tợn hơn cả những con dị hình Nhạc Trọng nhìn thấy lần đầu tiên. Chứng kiến có hai mươi con dị hình lục giai, da đầu hắn không nhịn được run lên.
Mỗi con dị hình lục giai đều thập phần đáng sợ, nếu như chỉ là một con thì hắn dùng thủ đoạn có thể giết chết. Hai con hắn vẫn có thể trấn áp, ba con hắn vẫn không sợ, nhưng sáu con hắn phải thối lui. Hai mươi con dị hình lục giai, nếu ngay mặt đánh nhau một khi bị vây quanh, rất có thể hắn sẽ bị xử lý.
Ở vị trí trung ương, có một con dị hình hoàng hậu giống như con kiến hoàng hậu, thân hình mập mạp, bụng khổng lồ dài chừng cây số, nhưng thân trên dị dạng dài chừng hai mươi thước.
Vô số dây nhỏ liên kết trên thân thể con dị hình hoàng hậu kéo dài ra những cái kén bên ngoài.
Thật nhiều nhân loại cùng biến dị thú bị đàn dị hình xua tới trong miệng con dị hình hoàng hậu kia. Miệng của nó vừa há ra, đã đem nhân loại cùng biến dị thú cắn nát nuốt chửng.
Sau khi cắn nuốt thật nhiều nhân loại cùng biến dị thú, trên vùng bụng to mọng của nó hiện ra hàng trăm hàng ngàn lỗ thủng lại đột nhiên phun ra từng luồng niêm dịch chứa dị hình ấu trùng lúc nhúc.
Những con dị hình ấu trùng rậm rạp nhanh chóng bò ra bên ngoài, lại chui vào trong một đám kén, thoạt nhìn khiến người sởn tóc gáy.
Đồng thời con dị hình hoàng hậu đột nhiên phát ra tiếng thét chói tai thê lương, vùng bụng thật lớn co rút lại chỉ còn năm trăm thước.