Kim Thắng Huyễn vốn chính là người chi phối hầm trú ẩn lại hợp tác với hắn, Thiên Đường Thần Quốc có thể nhanh chóng khống chế nhân khẩu và vật tư trong hầm trú ẩn này.
Kim Thắng Huyễn đại hỉ liền nói:
- Đa tạ thần sứ bệ hạ! Đa tạ thần sứ bệ hạ!
Hồ Hán sắc mặt đại biến nhìn chằm chằm vào Đạt Tư nói ra:
- Thần sứ bệ hạ! Không phải giữa chúng ta đã có hiệp nghị sao. Chúng ta không phải nói tốt, tôi giúp các người khống chế hầm trú ẩn này, các người phải giúp tôi giết sạch cả nhà súc sinh Kim Thắng Huyễn này hay sao?
Hồ Hán thập phần rõ ràng, nếu như Kim Thắng Huyễn cầm quyền thì đám người phản loạn bọn họ sẽ bị giết sạch, rơi vào kết cục sống không bằng chết.
Đạt Tư lườm Hồ Hán lạnh lùng nói:
- Câm miệng! Mày khi nào có tư cách nghi ngờ quyết định của tao? Muốn dĩ hạ phạm thượng?
Hồ Hán kinh hãi cúi đầu xuống và trong mắt hiện ra thần sắc oán hận nồng đậm.
- Thuộc hạ không dám!
Tuy trong tay Hồ Hán cũng có hơn hai trăm tên chiến sĩ người Hoa, thế nhưng mà sức chiến đấu của đám chiến sĩ này so với tinh anh của Thiên Đường Thần Quốc chính là cặn bã, song phương cho dù là trang bị, kinh nghiệm chiến đấu, tố chất thân thể hoàn toàn không cùng cấp bậc, tinh anh của Thiên Đường Thần Quốc muốn tiêu diệt bọn họ không cần quá nửa giờ.
Kim Thắng Huyễn cùng Đạt Tư vừa đạt thành hiệp nghị thì cửa mở ra.
- Là thời điểm này!
Nhạc Trọng ở xa xa nhìn thấy Đạt Tư sắp tiến vào cánh cửa kim loại, thoáng cái cầm lấy ống phóng rốc-két nhắm vào Đạt Tư bắn tới.
- Địch tập kích!
Đạt Tư không hổ là một trong ba mươi sáu thần sứ của Thiên Đường Thần Quốc, Nhạc Trọng vừa mới một nhắm trúng hắn, trong lòng của hắn sinh ra cảm ứng và tức giận rống lên.
Ánh mắt của Nhạc Trọng chóp động và trực tiếp bóp cò.
Ánh lửa lóe lên, một viên đạn hỏa tiễn nổ trước người của Đạt Tư.
Nhạc Trọng đem ống phóng rốc-két ném đi, trong mắt dị quang chớp động lập tức thay đổi khẩu súng trường 05 không ngừng bắn phá, dưới làn đạn dày đặc đã bắn vào đầu của năm tên chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc.
Mà thời điểm Nhạc Trọng giết vào, Điền Hạo cũng phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ, hắn cầm một khẩu súng máy hạng nặng 12. 7 li mà Nhạc Trọng đưa cho nhắm vào đám người Thiên Đường Thần Quốc bắn phá.
Viên đạn súng máy hạng nặng không ngừng bắn xuyên qua người chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, trực tiếp giết một đám lớn.
- Toàn bộ bọn mày phải chết!
Đúng lúc này, trong thông đạo truyền ra âm thanh của Đạt Tư, chỉ thấy thân thể của hắn toàn thân bị một tầng dày đặc sắt thép hoàn toàn bao phủ, lại để cho hắn hình thành một cự nhân sắt thép cao ba mét. Vô số viên đạn súng máy hạng nặng bắn vào người nó chỉ lưu lại dấu trắng mà thôi.
Đạt Tư lợi dụng kỹ năng thao túng sắt thép cấp hai không nừng bao trùm thân thể, trở thành một người máy đao thương bất nhập, duỗi bàn tay lớn, lập tức bộc phát từng bi thép lớn, giống như đạn súng máy hạng nặn không ngừng bắn qua phía Nhạc Trọng và Điền Hạo.
Nhạc Trọng trực tiếp lóe lên trốn qua một bên.
Điền Hạo né tránh tốc độ cũng không chậm và tường thép bay qua người. Trên người hắn cũng không có áo giáp da thú biến dị, lực phòng ngự thập phần thấp, căn bản không ngăn được công kích của Đạt Tư.
Điền Hạo thân là người tiến hóa nhanh nhẹn, sức mạnh nên cận chiến, ám sát đều thập phần có ưu thế, nhưng mà người công kích tinh thần hệ thì hắn không làm gì được, đây là nhược điểm của hắn.
Nhạc Trọng duỗi tấm gương ra nhìn qua Đạt Tư và lộn tay một cái ném lựu đạn qua phía Đạt tư.
Hàn quang trong mắt Đạt Tư trong lóe lên, sắt thép và bi sắt không ngừng bắn xuyên qua quả lựu đạn mà Nhạc Trọng ném ra. Lựu đạn trực tiếp nổ tung, vô số bi thép nổ tung bắn lên người của Đạt Tư nhưng mà không làm hắn tổn thương mảy may.
Nhạc Trọng đổi một khẩu rốc-két, bắn một viên vào Đạt Tư.
- Ngu xuẩn! Ống phóng rốc-két không có hiệu quả với tao!
Đạt Tư tươi cười dữ tợn vung tay lên, vô số bi thép giống như viên đạn bay qua phía Nhạc Trọng.
Đạn hỏa tiễn vừa mới bắn tới bị bi thép của Đạt Tư trực tiếp kíp nổ và nổ tung trên không trung, không thể làm gì Đạt Tư cả.
- Hảo cường!
Trong nội tâm Nhạc Trọng rùng mình vì biết được mình gặp địch nhân đáng sợ.
Toàn thân bị sắt thép bao trùm, Đạt Tư cơ hồ không có nhược điểm, súng máy hạng nặng không lắm hắn bị thương, súng máy mang theo lực lượng cườn đại bắn lên thân thể của Đạt Tư chỉ làm hắn rung rung mà thôi.
Tuy hỏa tiễn có thể xuyên qua phòng ngự của Đạt Tư, nhưng mà lại bị bi thép của Đạt Tư kíp nổ, cho dù là kỹ năng chiến đấu hay là kinh nghiệm chiến đấu, Đạt Tư chính là địch nhân mạnh nhất mà Nhạc Trọng gặp qua.
Hai mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ và trực tiếp dùng Khủng Cụ Thuật oanh về phía Đạt Tư.
- Tinh thần trùng kích? Vô dụng thôi! Tao là người tiến hóa tinh thần lực, tinh thần trùng kích nhỏ nhoi không có tác dụng với tao đâu.
Đạt Tư bị cái kia Khủng Cụ Thuật một oanh trực tiếp lộ ra một tia cười lạnh như là một sắt thép Ma Thần giống như:bình thường hướng về Nhạc Trọng bên này trực tiếp đi tới, hắn muốn bóp nát Nhạc Trọng.
- Vậy sao? Đáng tiếc năng lực của mày bị tao khắc chế! Hiện tại mày sẽ bị tao diệt!
Nhạc Trọng trực tiếp xuyên qua cương thiết ma thần Đạt Tư, trong mắt hiện ra nụ cười lạnh, vung tay lên phát động kỹ năng ma viêm, một cổ hỏa diễm phong bộ cuốn qua người sắt thép như Đạt Tư.
Nếu như Đạt Tư bị ma viêm của Nhạc Trọng trực tiếp đốt cháy, cho dù không hòa tan trực tiếp sắt thép nhưng lại có thể đốt hắn thành than.
Kỹ năng ma viêm này đối với những người có phòng ngự thấp thì năng lực phá hoại cực kỳ khủng bố.
- Hỏa diễm thao túng! Cánh cửa sắt thép hiện ra!
Đạt Tư nhìn thấy hỏa diễm phong bạo cuốn qua thì biến sắc, lập tức có một cánh cửa sắt thép hiện ra, một mảnh thép dài hẹp, sắt sa khoáng, côn sắt, cửa bằng thép trực tiếp từ chung quanh bay lên, ngưng tụ thành một cánh cửa thép trước mặt của hắn.
Hỏa diễm phong bạo lập tức cuốn qua cánh cửa sắt thép, hỏa diễm phong bạo nóng rực cuốn qua cánh cửa sắt thép này, cánh cửa sắt thép bị hòa tan, cánh cửa tan vỡ.
Cánh cửa sắt thép bị Nhạc Trọng thúc dục hỏa diễm phong bạo hòa tan, ở sau đó cũng xuất hiện cánh cửa khác.
Hỏa diễm phong bạo Nhạc Trọng thúc dục trực tiếp xuyên qua cánh cửa mới này.
- Thật là lợi hại! Không thể tiếp tục cường công như vậy, nếu không dù cho tiêu diệt được tên này thì mình cũng hao tổn nhiều nguyên khí rồi.
Nhạc Trọng thoáng cái đưa ra phán đoán.
Đạt Tư chính là đối thủ đáng sợ, không hổ là cương chi thần sử, thao túng sắt thép công phòng nhất thể, mạnh như Nhạc Trọng cũng khó đối phó.