Ngụy Minh Thanh cười to điên cuồng, một quyền oanh ra, thật nhiều huyết dịch ngưng tụ thành một thanh kiếm sắc bén đâm thẳng lên vòng bảo hộ.
Vòng bảo hộ bị một kích chao đảo, cuối cùng dập nát, sau đó bị thanh kiếm máu xỏ xuyên qua, chém thành tan nát.
- Ha ha ha ha! Trẫm là vô địch! Kẻ dám phản trẫm, chết!
Ngụy Minh Thanh giống như đã điên lớn tiếng cười to, không ngừng xuyên qua, mỗi khi đánh ra một quyền vô số thanh kiếm máu nổ bắn tới, đem vòng bảo hộ trên Thu Hoạch Giả đánh nát, đem từng Thu Hoạch Giả chém vỡ.
Nhạc Trọng nhìn thấy trong lòng hít sâu một hơi:
- Lục giai đỉnh phong! Tên quái vật kia chỉ sợ phải có lực lượng lục giai đỉnh phong!
Mỗi khi Ngụy Minh Thanh giải quyết một địch nhân, đoàn huyết vụ lại khuếch tán lớn hơn, cực kỳ khủng bố quỷ dị.
Thật nhiều phản quân bị hút thành thây khô, đồng thời Thu Hoạch Giả cũng bị đánh dập nát, điều này càng làm tinh thần bọn họ hỏng mất.
Phản quân có thể đánh vào trong nội thành hoàn toàn dựa vào Thu Hoạch Giả mạnh mẽ trên chiến trường, một khi bị phá hủy cây trụ trong lòng họ tan vỡ, không còn một tia chiến ý.
Trực thăng võ trang hạng nặng được điều động tới, từng viên đạn đạo năng lượng trực tiếp hướng đoàn huyết vụ bắn xuống.
Đạn đạo năng lượng dù là cường giả lục giai cũng có thể giết chết, đây cũng là một trong những đòn sát thủ mà Vân Châu dùng đối phó Khủng Long nhân lục giai.
Đạn đạo năng lượng vừa phóng ra, huyết vụ nồng đậm bên dưới đột nhiên bùng nổ, vô số huyết dịch phóng lên cao, giống như mưa đạn dày đặc hướng đạn đạo năng lượng cuốn lấy.
Oanh! Oanh! Oanh!
Năng lượng đạn đạo bị kíp nổ, đoàn huyết vụ co rút lại một mảng lớn.
- Trực thăng võ trang! Hừ! Các ngươi nghĩ bay trên bầu trời thì trẫm không làm gì được các ngươi sao? Đi chết đi!
Trong đoàn huyết vụ thật lớn truyền ra thanh âm vô cùng bạo ngược, đoàn huyết vụ co rút lại thập phần quỷ dị, sau đó kéo dài thẳng lên tận trời, trực tiếp cuốn tới một chiếc trực thăng võ trang.
Lang!
Thật nhiều máu tươi đâm thẳng vào trong trực thăng, trong ánh mắt vô cùng kinh hãi của phi công một đạo máu tươi xỏ xuyên qua đầu của hắn.
Ngay sau đó một cột máu càng lớn hơn từ trong thân thể phi công bay ra, mà phi công kia cũng đã biến thành một khối thây khô ngã xuống.
Mất đi phi công điều khiển, trực thăng lảo đảo rơi xuống giữa nhóm phản quân bên dưới, hóa thành một đoàn cầu lửa thật lớn đem mấy trăm phản quân cắn nuốt.
Sau khi phá hủy chiếc trực thăng võ trang kia, huyết vụ khổng lồ tiếp tục vọt về hướng trực thăng khác, mỗi khi bắn vào một trực thăng thì chiếc máy bay lập tức rơi trên mặt đất nổ tung.
Toàn bộ trên chiến trường cũng chỉ có năng lượng đạn đạo trên trực thăng võ trang mới có thể uy hiếp được Ngụy Minh Thanh.
Từng chiếc trực thăng bị phá hủy, những chiếc còn lại nhanh chóng dâng lên cao, hướng bầu trời bay đi.
Ở phương xa, trong bộ chỉ huy nhìn thấy Ngụy Minh Thanh điên cuồng tàn sát cơ hồ vô địch, sắc mặt mọi người hết sức khó xem.
Một nam tử trung niên mặc âu phục nhìn Ngụy Minh Thanh xa xa trong mắt tràn ngập ngưng trọng:
- Nhất định ngăn cản hắn! Nếu hiện tại bị hắn lật bàn, chúng ta đều sẽ chết không chỗ chôn!
Người trung niên này tên Đậu Hoa chính là con cháu tinh anh của Đậu gia trong tứ đại gia tộc, là một trong những đại tướng cầm binh trong cuộc phản loạn lần này.
Đậu Hoa chính là thủ lĩnh tư binh của Đậu gia, trước khi khởi động phản loạn thân phận bên ngoài của hắn là quản lý một công ty bình thường của Đậu gia. Bởi vì khởi động phản loạn vội vàng, hắn thậm chí không kịp thay đổi quần áo đã nhảy vào trong chiến đấu.
Một nữ tử xinh đẹp gương mặt diễm lệ, khóe môi có nốt ruồi mỹ nhân tên Trương Thu Yến thoáng hiện vẻ ngưng trọng nói:
- Đúng vậy, hắn đã điên hẳn rồi! Một khi bị tên điên kia lật bàn, toàn bộ chúng ta đều phải chết!
Tuy rằng hiện tại đại bộ phận quý tộc trong Thiên Đô hoàng thành đều lựa chọn làm phản, nhưng cũng có một bộ phận kiên định đứng bên Ngụy Minh Thanh. Đồng thời vẫn còn có không ít người đứng trung lập quan sát tình huống.
Một khi vây công Ngụy Minh Thanh bị thất bại, bị hắn nghịch chuyển chiến cuộc, đem toàn bộ quý tộc phản loạn đánh vào địa ngục.
Tuy Ngụy Minh Thanh nổi điên biến thành tàn bạo vô cùng, nhưng hắn thống trị Vân Châu nhiều năm, có thật nhiều tâm phúc ở khắp mọi nơi, không ít thành chủ đều trung thành với hắn. Một khi bị hắn được thế, những quý tộc phiến loạn cho dù chạy thoát khỏi hoàng thành ra ngoài cũng nửa bước khó đi.
- Có thể ngăn cản hắn cũng chỉ có chúng ta, đi thôi!
Một cao thủ ngũ giai dáng người khôi ngô thản nhiên lưu lại một câu, nghĩa vô phản cố hướng chỗ Ngụy Minh Thanh đi tới.
Tám cao thủ ngũ giai nhìn nhau, khởi động trang giáp hướng chỗ Ngụy Minh Thanh di chuyển.
Lúc này muốn đối chiến với huyết vụ quỷ dị kia, trước khi nghĩ ra được loại vũ khí chiến tranh nào có thể khắc chế được đối phương, duy nhất có thể dựa vào cũng chỉ có những cao thủ ngũ giai kia mà thôi.
Người thường đối diện với Ngụy Minh Thanh chỉ giống như những con kiến yếu ớt, chỉ cần bị hắn cuốn lấy là có thể làm cho họ mất đi sinh mạng.
Một cao thủ ngũ giai dẫn đầu chỉ sau vài lần hô hấp đã xuất hiện trước mặt Ngụy Minh Thanh, hắn vung mạnh tay lên, một đạo băng khí khủng bố từ trong tay hắn bay ra dung nhập vào trong huyết vụ, ngay lập tức khiến cho huyết dịch kết thành khối băng, biến thành từng khối rơi rụng xuống đất.
Băng khí cường đại đan xen một chỗ của huyết khí, không ngừng có huyết khí bị đông cứng lại.
Huyết khí nhìn qua giống như biển máu vô tận bắt đầu lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được thu nhỏ lại.
- Triệu Thuần, là ngươi! Không hổ được xưng là đệ nhất cường giả băng hệ, quả nhiên lợi hại. Nhưng ở trước mặt trẫm ngươi chỉ là một con kiến mạnh hơn được một chút mà thôi. Trẫm mới là thiên hạ vô địch, trẫm đã đột phá cực hạn nhân loại tiến giai thành lục cấp cường giả, kém một bước trẫm có thể đột phá tới cảnh giới thất giai mà chưa có ai từng đột phá. Tới khi đó toàn bộ thế giới đều nằm trong bàn tay trẫm, các ngươi vì sao phải phản lại trẫm? Các ngươi làm sao dám phản kháng trẫm?
Nương theo sau tiếng gầm lên giận dữ, Ngụy Minh Thanh giống như quỷ mị từ trong huyết vụ xuyên ra, hai mắt đỏ đậm, chung quanh thân thể bao phủ một tầng huyết khí quỷ dị sềnh sệch như chất lỏng có sinh mạng, chẳng khác gì một ác ma từ trong biển máu đi ra, tản ra khủng bố cùng uy nghiêm vô tận.
Cơ hồ chỉ trong tích tắc Ngụy Minh Thanh đã cắt qua hư không, xuyên qua băng khí xuất hiện trước người Triệu Thuần, tay phải bao phủ một tầng huyết khí đỏ sậm hướng đầu Triệu Thuần chộp tới.
Một trảo của Ngụy Minh Thanh nhìn qua như đơn giản nhưng trên thực tế nhanh tới mức không sao tưởng tượng nổi, Triệu Thuần chỉ có thể trơ mắt nhìn một trảo hướng đầu mình chộp qua, không cách nào kháng cự!
Thậm chí Triệu Thuần có thể ngửi được mùi máu tươi nồng đậm ngưng tụ trên một trảo khiến người buồn nôn kia.