Ánh lửa lóe lên và cánh cửa sắt thép nổ tung.
- Làm sao bây giờ? Thần sứ các hạ?
Một tên cao thủ Thiên Đường Thần Quốc nhìn qua Đạt Tư hỏi. Hắn đã nhìn ra Nhạc Trọng chính là cao thủ không thua gì thần sứ Đạt Tư của Thiên Đường Thần Quốc, vì vậy hỏi thăm Đạt Tư nên làm cái gì bây giờ.
Đạt Tư nhìn Hồ Hán và trực tiếp ra lệnh:
- Hồ Hán! Mang theo đám cao thủ này đi tới. Chỉ cần thủ ở nơi này, chờ tao khống chế hầm trú ẩn này xong sẽ cho mày làm chủ hầm trú ẩn này. Kim Thắng Huyễn bọn họ sẽ cho người đi xử lý.
Hồ Hán nhìn qua Đạt Tư cung kính vô cùng nói ra:
- Vâng! Thần sứ bệ hạ, tôi nhất định sẽ không cho địch nhân công chiếm nơi này.
Đạt Tư trực tiếp quay người nhìn qua chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc mà hắn mang theo đi sâu vào thông đạo:
- Rất tốt. Chúng ta đi. Tiến vào trong hầm trú ẩn, hoàn toàn khống chế nơi này rồi nói sau!
Đạt Tư vừa đi thì Hồ Hán nhìn Đạt Tư sau đó trực tiếp nhả một ngụm nước bọt, trong mắt chớp động hào quang hun ác:
- Phi! Muốn lợi dụng chúng tao làm bia đỡ đạn. Thực cho rằng bọn tao là thằng ngu không bằng, những tên ngoại quốc chết tiệt này không tên nào tốt cả.
Oanh!
Nương theo tiếng nổ to lớn, cuối cùng cánh cửa sắt thép nổ tung, thân hình Nhạc Trọng lóe lên, giống như quỷ mỵ xông lên phía trước.
Hồ Hán vừa thấy Nhạc Trọng thì trực tiếp quỳ gối trước người của Nhạc Trọng lớn tiếng nói:
- Đại nhân, tôi là Hồ Hán! Tôi là một trong những người hết sức quen thuộc hầm trú ẩn này, cũng là người chủ huy nơi đây. Tôi nguyện ý đầu hàng ngài, xin ngài cho tôi làm bộ hạ!
Hồ Hán người này vì báo thù mà có thể cấu kết với người ngoại quốc, trong lòng của hắn đã không có cốt khí, liêm sỉ, ngông nghênh. Hắn chỉ vì báo thù và sống sót. Hắn cũng rõ ràng bản thân mình và hai trăm thủ hạ không có khả năng chiến thắng Nhạc Trọng cho nên trực tiếp đầu hàng là xong.
Nhạc Trọng nhìn Hồ Hán và trực tiếp ra lệnh:
- Tốt! Tôi là Nhạc Trọng. Từ giờ trở đi anh chính là bộ hạ của tôi, tôi bổ nhiệm anh làm đại đội trưởng, mang theo bộ hạ của anh theo tôi giết vào trong.
Nhưng mà Điền Hạo một người đều có năng lực đem Hồ Hán là đám ô hợp giết sạch sẽ, Nhạc Trọng cũng không sợ hãi Hồ Hán phản bội. Có Hồ Hán là người quen thuộc nơi này dẫn đường, hắn có thể dễ dàng xuyên qua nơi đây mà không sợ lạc.
- Vâng, Nhạc lão đại.
Hồ Hán nhìn qua hai trăm tên chiến sĩ bên kia và ra lệnh:
- Các huynh đệ đi theo tôi!
Nhạc Trọng cũng không ngừng tiến lên phía trước, vừa xông vài bước, cánh cửa vốn mở ra lập tức đóng lại ngăn cản đường của hắn.
Đột nhiên màn hình sáng lên, Kim Thắng Huyễn ở trong màn hình nhìn qua là Nhạc Trọng một bộ dáng đại nghĩa lăng nhiên quát lớn:
- Người tới là ai? Nơi này là x, là trụ sở bí mật của quốc gia. Không phải người nào cũng có thể tiến vào. Mau đi ra! Nếu không các người chính là tội nhân của chính phủ, nhân dân!
Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua màn hình và lạnh lùng nói:
- Lập tức mở cửa ra. Nếu không sau khi đánh vào tao sẽ giết cả nhà của mày!
- Mày dám! Mày cự tuyệt rời khỏi x, chính là tội nhân của chính phủ, nhân dân...
- Nói nhảm quá đi!
Nhạc Trọng móc súng trực tiếp một súng bắn nát màn hình trước mặt của mình.
- Chém cánh cửa này ra!
Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao ném qua cho Điền Hạo.
Điền Hạo tiếp nhận tứ cấp Hắc Nha Đao nổi giận gầm lên một tiếng mang theo lực lượng gấp mười bốn lần chém cánh cửa sắt này vỡ một lỗ hỏng.
Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước xông lên phía trước.
Nhạc Trọng xuyên qua một cánh cửa thì có năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc hiện ra.
Năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc phát động côn kích, gai độc hiện ra trong tay của Nhạc Trọng và bắn ra năm viên đạn, trực tiếp bắn nổ đầu của năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc.
Nhạc Trọng trong một hô hấp lóe lên, hắn vừa mới bước lên trước một bước, chợt sắc mặt đại biến, giống như độc xà lui lại
Oanh! Oanh!
Trong khu vực này Thiên Đường Thần Quốc đã bố trí mười quả đạn điều khiển, bạo tạc nổ tung mạnh mẽ thôn phệ Nhạc Trọng.
Chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc là tinh nhuệ nhất, bọn họ đối phó cao thủ vô cùng có kinh nghiệm, nổ tung như vậy có thể dễ dàng làm người cường hóa nhanh nhẹn, sức mạnh nổ tan xương nát thịt. Chỉ có những cao thủ có kỹ năng đặc thù cùng phòng ngự đặc thù mới có thể sống sót.
- Xong đời! Hiện tại nên trốn!
Hồ Hán nhìn thấy Nhạc Trọng bị nổ tung không còn gì thì biến sắc nghĩ thầm.
- Chết sao?
Mặt vài tên chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc nhìn thấy nổ tung và thầm nghĩ.
Bụi mù tán đi, chỉ thấy trước mặt của Nhạc Trọng có cái thuẫn bảo vệ, hắn giống như thiểm điện lao qua đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, ánh đao chớp động, một tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc chém hắn thành vài đoạn.
- Hắn không chết!
- Đề phòng!
- Ah!
Nhạc Trọng vừa xông qua đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và không còn dũng khí chống đỡ, không ai có thể chống đở được một đao quỷ dị của hắn, những nơi hắn đi qua gió tanh mưa máu hiện ra.
Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc thoáng cái muốn ở cự ly xa áp chế Nhạc Trọng, một khi bị Nhạc Trọng cận thân, không có ai là đối thủ của Nhạc Trọng.
- Hảo cường!Thật đáng sợ!
Hồ Hán nhìn qua Nhạc Trọng nhảy vào đám Thiên Đường Thần Quốc giống như hổ vào bầy dê, trong nội tâm tràn ngập hưng phấn cùng run rẩy. Hắn có hi vọng báo thù rồi.
Trong một căn phòng sáng ngời, Đạt Tư cùng mười hai tên chiến sĩ mặc quân phục màu đen của Thiên Đường Thần Quốc quan sát một tên trung niên mập mạp, bụng phệ.
- Bản vẽ súng Laser. Giao nó cho tao!
Đạt Tư nhìn qua tên trung niên sắc mặt phơn phớt, làn da tái nhợt, dáng người mập mạp ra lệnh.
Tên nam tử trung niên kia chính là thủ lĩnh hầm phòng ngự này, Kim Thắng Huyễn.
- Vâng. Đây chính là bản vẽ!
Kim Thắng Huyễn vẻ mặt nịnh nọt đem bản vẽ màu xanh da trời đưa cho Đạt Tư.
Đạt Tư vừa cầm lấy bản vẽ súng Laser này thì có tin tức hiện ra.
- Bảo vật cấp năm: bản vẽ súng Laser. Vũ khí cường đại cho bính sĩ tác chiến, hiệu suất lớn nhất có thể trực tiếp bắn thủng bọc thép của trực thăng vũ trang.
Đạt Tư cầm lấy bản vẽ súng Laser trong mắt hiện ra thần sắc vui vẻ:
- Tốt!Chính là bảo vật này, lần này bài danh của tao có thể tăng lên một bậc rồi. Ha ha!
Tại quốc gia Âu Mĩ thì vũ khí laser còn đang thực hiện trong phòng thí nghiệm, bởi vì thành phẩm vì đủ loại nguyên nhân mà không cách nào sản xuất đại trà và đưa vào thực chiến. Nhưng mà bọn họ vẫn còn lâu mới có thể vận dụng được, một khi có người đoạt bản vẽ súng Laser, dùng khoa học kỹ thuật trong tay của bọn họ, bọn họ rất nhanh đem súng Laser và vũ khí khoa học viễn tưởng này trao cho binh sĩ.
Một khi súng Laser được sản xuất đại trà, sức chiến đấu của Thiên Đường Thần Quốc tăng lên cao ba thành. Đây chính là lực lượng của khoa học kỹ thuật. Y phục trong chiến đấu, da thú biến dị cấp hai cũng không ngăn cản được uy lực của súng Laser.