Phanh!
Một tên quân Thái vừa ngoi đầu từ chỗ ẩn nấp lên, đầu của hắn bị bắn trúng chết đi.
Thời điểm hai bên giằng co, Nhạc Trọng thoáng cái điều động mười lăm tên chiến sĩ bắn tỉa đỉnh cấp, mười lăm tên bắn tỉa này là tử thần thu hoạch tính mạng, không ngừng thu tính mạng của quân địch.
- Hiệu suất giết chóc hơi thấp!
Nhạc Trọng nhìn qua quân Thái đang ẩn nấp sau công sự che chắn thì nhìn qua bạch cốt ra lệnh:
- Xuống dưới giết sạch đám người kia.
Quân Thái tuy hoàn toàn bị bắn tỉa của Nhạc Trọng áp chế, nhưng mà bọn họ co rút sau công sự thì ưu thế hỏa lực của Nhạc Trọng cũng không cách nào phát huy hoàn toàn được.
Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt sáng lên, thoáng cái nhảy ra ngoài, giống như chiếc xe tăng lao thẳng về phía quân Thái.
Những quân Thái chiến sĩ kia nhìn thấy bạch cốt lao thẳng vào đám người, rất nhiều quân Thái lập tức dốc sức xạ kích vào người của bạch cốt.
Thân hình của bạch cốt chớp động vài cái trong mười giây đã lao thẳng về phía quân Thái bên kia, cốt nhận trong tay của nó không ngừng bắn ra ngoài, bắn thủng người của đám quân Thái ở bên ngoài.
Bạch cốt bổ nhào tiến vào trận địa của bốn trăm quân Thái bên này, giống như hổ vào bầy dê, không ngừng tàn sát kẻ địch.
Bạch cốt nhảy lên một tảng đá lớn, trong tay bắn ra năm gai xương bén nhọn, trực tiếp xuyên thủng đầu của năm tên địch nhân đang ẩn nấp.
- Đi chết! Đi chết!
Đột nhiên ở bên kia có sáu tên người cường hóa cầm lấy súng trường lao ra không ngừng bắn lên người của bạch cốt, làn đạn dày đặc bao trùm làm cho nó không cách nào né tránh được.
Bạch cốt cũng không có tránh lui, đại lượng viên đạn bắn lên người của nó chỉ làm vô số hoa lửa bắn ra ngoài mà thôi. Năm ngón tay của nó mở ra, sáu đạo gai xương lập tức bắn ra ngoài cơ thể, thoáng cái đâm xuyên qua đầu của sáu tên người cường hóa này.
Gai xương của bạch cốt hất tên, thi thể sáu tên người cường hóa nhanh nhẹn lập tức bay lên trời.
Sau khi dễ dàng diệt mười một tên quân Thái thì thân hình của bạch cốt lóe lên và biến mất tại chỗ, thoáng cái xuất hiện bên người của một tên quân Thái, một đạo cốt nhận lóe lên, yết hầu của tên này bị cắt đứt và máu tươi bắn ra xối xả.
Bạch cốt vừa mới gia nhập chiến đoàn đã làm nổi lên một tầng gió tanh mưa máu, những quân Thái này không ngừng bắn vào người của nó nhưng từng đạo cốt nhận chớp động, bọn họ bị giết chết.
Liên tiếp giết hơn một trăm người thì những quân Thái phía sau lập tức bỏ chạy, bọn họ nhao nhao chạy ra sau công sự ẩn nấp.
Bắn tỉa dưới trường của Nhạc Trọng không ngừng tiêu diệt đám quân này.
Bọn họ bị bạch cốt truy kích phía sau thì không ngừng bỏ chạy.
Cao thủ trong Thái Hưng Hội nhiều như mây, bạch cốt nếu bị những cao thủ này vây công thì chắc chắn bị xé thành phấn vụn. Nó lúc này đã có trí tuệ sơ cấp cho nên biết được đâu là an toàn.
- Đáng chết!Đáng chết!Hỗn đản đáng chết!
Mộc Hùng nhìn qua bộ hạ bị giết thì con mắt đỏ lên. Hắn phái ra năm trăm tên bộ hạ xuất chiến, còn sống trở về cũng chỉ có hai trăm bảy mươi tám người, có hai trăm hai mươi hai người trực tiếp chết trận trên chiến trường, thương vong như vậy làm cho hắn tràn ngập hối hận.
Người sống sót bình thường cho dù chết hai ngan thì Mộc Hùng cũng sẽ không quá mức quan tâm, nhưng mà hai trăm người này là tinh nhuệ dưới trướng của hắn. Bọn họ vừa chết thì thực lực của Mộc Hùng cũng suy yếu gần một phần sáu.
Thái Hưng Hội các thủ lĩnh nhìn thấy Mộc Hùng bại lui thì mọi người trầm lặng không nói, trong nội tâm giống như có khối đá bao phủ trong người. Mộc Hùng phái lính ra chính là tinh nhuệ của Thái Hưng Hội, nhưng mà tinh nhuệ này chưa tới cửa thành phố Thái Sơn đã bị Nhạc Trọng đánh tan. Trong lòng của bọn họ sinh ra dự cảm xấu. Không ít người cảm thấy nên rút quân đi cho sớm.
Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Nhạc Trọng có sức chiến đấu như vậy, rất nhiều thủ lĩnh của Thái Hưng Hội sinh lòng hối hận rất nhiều, nhưng mà không ai dám ra lệnh rút quân. Bọn họ biết rõ bây giờ là tồn vong của Thái Hưng Hội. Một khi chiến bại, Thái Hưng Hội sẽ sụp đổ.
Quy Kính chau mày đi tới bên người Tiễn Minh Thắng hỏi:
- Làm sao bây giờ hội trưởng?
Tất cả thủ lĩnh của Thái Hưng Hội bây giờ nhìn qua người của Tiễn Minh Thắng, chờ đợi thủ lĩnh trên danh nghĩa này ra lệnh. Bọn họ tuy có đủ loại mâu thuẫn, thế nhưng mà vào thời khắc nguy cấp này bọn họ chỉ có thể nghe lệnh của Tiễn Minh Thắng.
Tiễn Minh Thắng nhìn qua người Thái Hưng Hội và nói:
- Truyền mệnh lệnh của tôi! Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng! Toàn quân tiến công thành phố Thái Sơn. Chỉ cho phép tiến lên, không cho phép lui về phía sau. Bọn chúng tuy hỏa lực mạnh mẽ, nhưng mà chúng ta có người cường hóa thực lực cao cường. Chỉ cần bị chúng ta cận thân, đó chính là thiên hạ của chúng ta. Các người nên rút ba mươi người cường hóa cao hơn cấp 30 cho tôi, tôi sẽ dẫn theo bọn họ đột phá. Một trận chiến này không thành công thì thành nhân! Chuyện sau này phải nhờ mọi người rồi!
- Vâng!
- Biết rõ!
- Tôi nhất định toàn lực ứng phó!
Các thủ lĩnh Thái Hưng Hội cũng bị Tiễn Minh Thắng nói làm cảm động nên đáp ứng.
Trên mặt Lỗ Mạn tuy trên mặt mỉm cười cảm động nhưng trong lòng thì cười lạnh:
- Một đám không hiểu chiến tranh. Ngay cả đội dự bị cũng không lâu, toàn quân tấn công như vậy, một khi thất bại, tuyệt đối sẽ đại tan tác. Tính toán, những tên này cũng không phải là quân nhân, có thể làm được một bước này đã không tệ, trong bọn họ cũng có người cường hóa thực lực cao cường, như thế nào cũng có thể tiêu hao chút thực lực của Nhạc Trọng.
Dưới mệnh lệnh của Tiễn Minh Thắng thì đại quân bảy vạn kia lập tức lao lên, cả chi bộ đội giống như thủy triều lao về phía thành phố Thái Sơn công kích, nhìn qua đạo quân cực kỳ hung mãnh.
Nhạc Trọng nhìn qua người của Thái Hưng Hội lao lên như thủy triều thì trong lòng lạnh lùng nói:
- Chó cùng rứt giậu!
Loại công kích biển người này sau khi phát minh ra súng máy hạng nặng cũng đã lăn xuống sân khấu lịch sử.
Trước mặt lưới lửa của súng máy thì đến bao nhiêu người sẽ chết bao nhiêu người. Nhân loại khác với tang thi, chỉ cần thân thể bị bắn trúng bộ vị nào thì bộ vị đó sẽ mất khả năng hoạt động.
- Nổ súng!
Lúc hơn bảy ngàn quân Thái Hưng Hội xông vào trong tâm bắn của thành phố Thái Sơn thì Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh.
Lập tức từ chỗ hỏa lực có viên đạn bắn ra như mưa, lúc này dưới lưới lửa bao trùm, trên chiến trường huyết hoa văng khắp nơi, dám chiến sĩ Thái Hưng Hội ngã xuống như cắt cỏ.
Nhìn thấy vô số chiến hữu chết trận thì những quân lính của Thái Hưng Hội không có sĩ khí bao nhiêu thoáng cái không còn sĩ khí, bọn họ nhao nhao quay người chạy ra phía sau.
Mộc Hùng hai mắt đỏ thẫm liên tiếp xử bắn hơn mười tên chiến sĩ Thái Hưng Hội từ chiến trường chạy về thì quát lớn.