- Kẻ nào dám vượt ngục, chết!! Trên không trung bỗng truyền đến một giọng nói âm vang như tiếng sét đánh xuống, hóa thành một tia sáng phóng vào trong ngục băng, lập tức xuyên thủng qua đầu của một cường giả nhân loại cấp bốn, trong giây lát thì đã nổ tung đầu một người!
- Long tướng trung cấp!! Lôi Vĩnh Phong nhìn một gã Long tướng cưỡi thằn lằn có cánh ở trên không trung, lưng đeo cung lớn ở cách xa đây mười km, sắc mặt biến đổi nhanh chóng nói với Nhạc Trọng:
- Nhạc Trọng huynh đệ, Long tướng trung cấp Khủng Vị Tiên ở trong ngục giam Đặc Mỗ Long đã đến. Chúng tôi tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, chỉ có thể chia nhau ra chạy trốn thôi, anh em, tôi đi trước một bước! Nói xong, cơ thể Lôi Vĩnh Phong lóe lên, dùng tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh bỏ chạy nhanh về phương xa, không quan tâm đến phân tranh của ngục băng nữa. Cơ hồ là cùng một thời gian, những tù phạm nhân loại trong ngục băng đều bỏ chạy về bốn phương tám hướng.
- Long tướng trung cấp, thần chiến sĩ cấp năm à?! Nhạc Trọng nhìn lên không trung, rồi phát động kỹ năng triệu hồi tuần thú. Trong khoảng khắc, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng thật lớn, Tiểu Thanh đã thăng cấp thành thú biến dị cấp bốn từ trong lỗ thủng trên không kia bay vút ra, lập tức đáp xuống trước mặt Nhạc Trọng. Nhạc Trọng nắm lấy tay Hàn Sắc, Tôn Lan Lan, nhảy lên lưng của Tiểu Thanh. Khủng Lý Thái Nhất cũng đi theo sau nhảy lên lưng Tiểu Thanh. Nhạc Trọng quát lớn một tiếng:
- Đi!! Dùng hết toàn lực của mày bay ra khỏi chỗ này!! Tiểu Thanh cảm nhận được lo lắng trong lời nói của Nhạc Trọng, nhanh chóng mở cánh ra, lực căn nguyên phát động, cơn lốc cuồng bạo ngưng tụ trên hai cánh của nó. Nó dùng sức vỗ một cái, tốc độ gia tốc lên đến hai match, giống như một sao băng xẹt qua bầu trời bay về phương xa. Tốc độ của Tiểu Thanh từ từ im lặng gia tốc lên đến hai match, hai người Hàn Sắc và Tôn Lan Lan vốn là người bình thường căn bản là không theo kịp biến hóa kịch liệt như vậy. Nhưng trước khi Tiểu Thanh gia tốc, Nhạc Trọng đã phát động đấu khí hắc ám bao phủ thân thể hai cô gái rồi. Thân thể của cả hai đã được cường hóa mới có thể khiến cho hai người miễn cưỡng theo kịp loại biến hóa này. Ở phía xa cách hơn mười km, có một gã Long tướng cưỡi trên một con thằn lằn có cánh sừng bạc, trên người mặc một bộ áo giáp màu bạch kim kim loại sáng bóng, cầm trong tay một cây cung lớn, khuôn mặt dữ tợn lạnh lùng nhìn về hướng đám người Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay đi. Đây chính là vị Long tướng cầm cự cung trong tay, một tên thì đã bắn chết một cường giả nhân loại cấp bốn vừa nãy, Long tướng trung cấp Khủng Vị Tiên! Khủng Vị Tiên nhìn về phương xa, hít vào một hơi thật sâu. Sau đó rút một mũi tên màu đỏ trong bao đựng tên sau lưng cài lên trên cự cung trong tay hắn, nhìn chằm chằm phương xa, hai mắt mở thật lớn, cự cung trong tay cũng bị hắn chậm rãi kéo căng ra. Trong lòng Nhạc Trọng bỗng có dự cảm sẽ có nguy hiểm đến, hắn lớn tiếng mệnh lệnh Tiểu Thanh đang chở bốn người:
- Đáng chết!! Tránh né!! Tiểu Thanh mau bay theo quỹ tích không quy tắc!! Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Tiểu Thanh không ngừng sử dụng cách bay không quy tắc, muốn bay khỏi tầm nhìn khủng bố ở đằng sau kia. Hai giây sau, quanh thân thể Khủng Vị Tiên đột nhiên phát ra ánh sáng sinh mệnh màu trắng. Hai mắt hắn tập trung, ánh sáng sinh mệnh khổng lồ liền rót vào trong mũi tên màu đỏ trong tay hắn. Hắn nhẹ nhàng buông tay ra, mũi tên màu đỏ kia tựa như hỏa tiễn bay nhanh về phía Tiểu Thanh. Trong khoảng khắc đó, mũi tên màu đỏ kia vượt qua vô số không gian lập tức đâm vào trong cơ thể Tiểu Thanh, nổ tung. Một lỗ thủng lớn xuất hiện trên lưng Tiểu Thanh, đại lượng máu tươi bắn ra khắp nơi. Một tên này vô cùng tàn nhẫn, tuy không xuyên thủng qua đầu Tiểu Thanh, nhưng cũng đã bắn đứt xương cột sống của nó. Tiểu Thanh vô lực rên rỉ một tiếng, sau đó từ trên không trung cao mấy trăm mét rơi nhanh xuống mặt đất. Một tên thì đã bắn đứt cột sống của Tiểu Thanh, vẻ mặt của Khủng Vị Tiên cũng có chút uể oải. Thực lực của hắn tuy rằng mạnh mẽ đáng sợ, nhưng cách hơn mười km xa mà muốn giết chết một cường giả cấp bốn thì hắn cũng phải trả một cái giá không nhỏ. Khủng Vị Tiên thu hồi cây cung lớn kia, nhìn một Long tướng cấp thấp bên cạnh, mệnh lệnh:
- Khủng Hùng Phong! Ngươi mang theo hai mươi binh lính thượng cấp đi bắt ba nhân loại kia trở về, sống chết không cần biết! Ngục giam Đặc Mỗ Long tuyệt đối không thể để nhân loại còn sống rời đi được. Bọn họ chỉ có thể trở thành nô lệ hoặc đồ chơi của chúng ta mới có thể từ chỗ này đi ra ngoài được. Đây là quy luật sắt của ngục giam Đặc Mỗ Long.