Nghe được câu trả lời hài lòng, Nhạc Trọng gật đầu:
- Tốt!
Trong mắt Đào Nhạc Ti chớp động dị quang, hỏi:
- Nhạc Trọng đại nhân, xin hỏi ngài có thể lưu lại thêm vài ngày, cho chúng tôi tận tình chiêu đãi ngài?
Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:
- Không được, ngày mai tôi phải đi. Nơi này đã bị Kiếm Long vương quốc phát hiện, không nên ở lâu. Tôi phải mang theo người của tôi triệt hướng Vân Châu, không thể trì hoãn một ngày nào!
Lần này Nhạc Trọng có thể chiến thắng quân đội Kiếm Long vương quốc cũng đã thập phần miễn cưỡng. May mắn đối phương chỉ là một Long Tướng trung cấp. Nếu đến hai gã hoặc ba gã trung cấp, chỉ sợ Nhạc Trọng đã bị đám quái vật đáng sợ kia xử lý. Cho dù hắn tiến hóa tới ngũ giai dựa vào Liệt Nhật chiến giáp cường hóa, hắn cũng không nắm chắc tất thắng xử lý một gã Long Tướng trung cấp khi cận chiến.
Đào Nhạc Ti nghe được danh từ kia như có suy nghĩ gì:
- Vân Châu?
Đa Lâm đi tới bên người Lạc Thanh Thanh xoay người thi lễ thật sâu chân thành nói:
- Bạo Phong nữ vương bệ hạ, xin tha thứ chúng tôi đã mạo phạm khi trước. Tôi nguyện ý giải thích hành vi ngu xuẩn trước kia đối với ngài!
Hải Thiến đứng bên cạnh Lạc Thanh Thanh, trong mắt thoáng hiện vẻ khinh miệt châm chọc nói:
- Một câu giải thích là có thể đem hết thảy đều hủy diệt sao? Lúc trước các ngươi muốn bắt lại bệ hạ của chúng tôi đưa cho Kiếm Long vương quốc. Loại hành vi ti tiện này một câu xin lỗi là có thể bỏ qua sao?
Nghe được lời châm chọc của Hải Thiến, thật nhiều quý tộc Dực nhân tộc đều hiện lên vẻ mặt xấu hổ. Trước đó các nàng quả thật có ý nghĩ bắt lấy Lạc Thanh Thanh giao cho Kiếm Long vương quốc trao đổi bình an cho bộ tộc, hiện tại bị Hải Thiến châm chọc các nàng cũng không còn lời nào phản bác.
Lạc Thanh Thanh nhướng mày trầm giọng quát:
- Hải Thiến, câm miệng!
Vẻ mặt Hải Thiến không cam lòng im lặng không nói tiếp.
Lạc Thanh Thanh nhìn Đa Lâm chậm rãi nói:
- Chuyện quá khứ nể tình hữu nghị trước kia giữa hai tộc chúng ta xem như xong đi. Tôi hi vọng lần sau không tiếp tục phát sinh chuyện như vậy nữa!
Dực nhân nữ vương Tuyết Lai Na là bạn thân chí giao của Lạc Thanh Thanh, trong quá khức Dực nhân tộc cũng giúp Bạo Phong Cốc không ít. Dù sao Lạc Thanh Thanh cũng không muốn trực tiếp vạch mặt cùng đồng minh, đem đối phương đẩy qua một bên thành kẻ thù của mình.
Đa Lâm cúi người thi lễ với Lạc Thanh Thanh tràn ngập cảm kích nói:
- Đa tạ ngài rộng lượng!
Dứt lời Đa Lâm quay về vị trí của mình.
Đào Nhạc Ti đột nhiên mở miệng nói:
- Nhạc Trọng, Dực nhân bộ tộc muốn cùng ngài kết minh, ngài thấy thế nào?
Nhạc Trọng nghe vậy sờ sờ cằm lâm vào trong suy tư:
- Kết minh?
Trong mắt Đào Nhạc Ti hiện lên dị quang nói:
- Dực nhân bộ tộc có được chiến sĩ thám báo xuất sắc ưu tú nhất. Ngài có được lực lượng cường đại, nếu chúng ta kết minh, tuyệt đối có thể hình thành một cỗ lực lượng cường đại liên thủ ngăn cản Kiếm Long vương quốc!
Nhạc Trọng tự hỏi một lúc, lắc đầu cự tuyệt:
- Tôi muốn đi Vân Châu. Các vị lại cần ở lại Thanh Châu, chúng ta kết minh hoàn toàn không có ý nghĩa gì!
Đào Nhạc Ti dứt khoát nói:
- Nhạc Trọng, nếu như chúng ta kết minh, Dực nhân tộc nguyện ý cùng ngài đi Vân Châu!
- Đại trưởng lão!
- Đại trưởng lão, ngài cần nghĩ lại ah, chúng ta căn bản không quen thuộc Vân Châu, đi tới đó chẳng phải mặc người chém giết?
- Phải đó, đại trưởng lão, chúng ta nên ở lại Thanh Châu đi. Lần này Khủng Long nhân đến tấn công chúng ta đều đã bị giết, sẽ không còn ai biết chỗ ở của chúng ta. Cho dù buông tha cho phong sào, chúng ta cũng có thể tìm kiếm nơi ở khác trong Thanh Châu…
Các trưởng lão lên tiếng khuyên nhủ. Quê hương của Dực nhân tộc nằm tại Thanh Châu, họ quen thuộc địa hình nơi này, biết nơi nào có thực vật, nơi nào là địa phương an toàn. Đây là tình báo mà tổ tiên họ trả giá suốt mấy đời mới đạt tới. Nếu rời khỏi Thanh Châu, trong thế giới mà nơi nơi đều là biến dị thú cùng mãnh thú, không biết họ phải trả giá đắt bao nhiêu mới có thể ổn định bước chân.
Đào Nhạc Ti nhìn Nhạc Trọng trầm giọng nói:
- Đừng nói nữa! Thanh Châu đã không còn an toàn, chúng ta nhất định phải rút lui khỏi Thanh Châu. Nhạc Trọng đại nhân, xin hỏi ngài có nguyện ý kết minh cùng chúng tôi không?
Nhạc Trọng mỉm cười nói:
- Được! Nếu các vị cùng tôi đi Vân Châu, như vậy tôi sẽ kết minh với các vị!
Thực lực của Dực nhân tộc so với Kiếm Long vương quốc mà nói tuy rằng không mạnh, nhưng so với bộ đội trong tay Nhạc Trọng nắm giữ vẫn mạnh mẽ hơn rất nhiều, có được một đồng minh như vậy hắn cũng sẽ thoải mái hơn không ít.
Đào Nhạc Ti rốt cục thở ra một hơi nhẹ nhõm mị nhãn như tơ nhìn Nhạc Trọng cười nhẹ nói:
- Đa tạ đại nhân!
Lạc Thanh Thanh đứng một bên nhìn thấy Đào Nhạc Ti cùng Nhạc Trọng đồng ý kết minh, thầm cắn răng oán hận thầm nghĩ:
- Ưu đãi đều bị tên hỗn đản kia đạt được!
Lần này Lạc Thanh Thanh đến phong sào là vì muốn cùng Dực nhân tộc rời khỏi Thanh Châu. Không nghĩ tới sự tình lại biến thành như vậy, Dực nhân tộc lại biến thành đồng minh của Nhạc Trọng. Nếu không phải nàng từ chỗ hắn dọa dẫm được hai trăm chiến sĩ tinh nhuệ của Dực nhân tộc, lần này xem như nàng cũng không thu hoạch được gì.
Sau khi xác định kết minh, trong cung điện tổ chức một buổi tiệc chúc mừng chiến thắng.
Nhạc Trọng dùng xong mỹ vị được dâng lên quay về phòng liền nằm xuống ngủ say. Trải qua một ngày chiến đấu kịch liệt hắn đã thập phần mỏi mệt.
Ngay trong lúc Nhạc Trọng ngủ say, khí lưu màu vàng nhạt chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể hắn, không ngừng cường hóa tố chất thân thể hắn, làm mỗi tế bào trong người hắn đều bắt đầu biến chất tăng cường, bắt đầu hướng theo phương hướng tiến hóa siêu việt nhân loại tiến lên.
Ấn ký Thần Ma hệ thống có thể hấp thu sinh mệnh nguyên khí tinh khiết truyền vào thân thể hắn. Trên đường đi tới Nhạc Trọng đã đánh chết rất nhiều cường giả cường đại, biến dị thú tứ giai hấp thu sinh mệnh nguyên khí đã sớm làm một người bình thường đạt tới tiến hóa cường giả ngũ giai từ lâu, nhưng hắn vẫn bồi hồi tại tứ giai đỉnh phong, chính bởi vì sinh mệnh nguyên khí sau khi bị hắn hấp thu lại bị Thần Ma Hạch mà hắn ngưng tụ trong thức hải hút vào, đem sinh mệnh nguyên khí tinh luyện càng thêm tinh khiết, đánh tốt trụ cột cho bước tiến hóa tiếp theo của hắn.
Nếu như trụ cột không chặt chẽ, bản thân là nhân loại Nhạc Trọng rất khó tiến bước được xa hơn. Bởi vì tiên thiên của nhân loại thật gầy yếu, tố chất thân thể so ra kém hơn Khủng Long nhân, quỷ hút máu hay tiến hóa thể tang thi. Sau khi hấp thu sinh mệnh nguyên khí khổng lồ rốt cục hắn đã bắt đầu hướng tới phương hướng tiến hóa cao hơn phát triển.
Khí lưu màu vàng nhạt chậm rãi chảy xuôi trong cơ thể Nhạc Trọng, đã hình thành tuần hoàn, cường hóa mỗi tấc da thịt trên người hắn, đồng thời máu huyết đỏ tươi cũng bắt đầu nhiễm chút khí tức màu vàng kim nhàn nhạt.