Mục lục
Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong hơi sương bốc lên, Lộ Văn bọc mình trong khăn tắm trắng thì lộ ra từng mảng lớn da thịt của bản thân, lại phối hợp với đôi mắt to tròn đen nhánh, một bộ ngực non dậy thì hiển nhiên càng cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp.

Nhìn thấy Lộ Văn như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng nhảy dựng lên, nói:

- Xinh đẹp!

Khóe miệng Lộ Văn nhếch lên nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, một bước bước đi vào trong bồn tắm, dựa vào ngực của Nhạc Trọng và hương thơm thiếu nữ truyền vào trong mũi của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cũng thập phần tự nhiên mà ôm lấy Lộ Văn, da thịt bóng loáng như tơ lụa và vô cùng đàn hồi của nàng sờ mà sướng tay.

Trong mắt Lộ Văn hiện ra hai luồng sương mù, quay đầu ôm lấy Nhạc Trọng, chủ động hôn môi với Nhạc Trọng, đồng thời duỗi đầu lưỡi ra quấn lấy đầu lưỡi của Nhạc Trọng.

Hồi lâu môi phân của Lộ Văn có chút thở phì phò, trên mặt hiện ra thần sắc đỏ ửng, nàng tiến đến bên tai Nhạc Trọng nhẹ nhàng thổi một hơi và dùng âm thanh vô cùng mị hoặc nói ra:

- Nhạc Trọng ca ca, "yêu" em đi!

Lúc này Lộ Văn còn dùng thân thể mềm mại tràn ngập sức sống ma sát thân thế của Nhạc Trọng vài cái, Nhạc Trọng thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng hai nụ hoa anh đào của nàng đang cọ vào ngực của mình.

Nhạc Trọng cũng là nam nhân khỏe mạnh bình thường, dục hỏa của hắn bây giờ đã bị thiêu đốt hoàn toàn, hắn ôm lấy lấy Lộ Văn, liền trực tiếp đặt nàng lên tường, không chút thương hương tiếc ngọc đâm vào trong người của nàng.

Lộ Văn nhướng mày, máu trinh từ từ chảy ra ngoài, nàng ôm Nhạc Trọng và vô sự tự thông nói ra:

- Nhạc Trọng ca ca, em bây giờ đã là người của anh. Anh phải yêu em thật nhiều đấy.

Nhạc Trọng càng thêm hưng phấn, bắt đầu hưởng thụ thân thể mỹ diệu của Lộ Văn.

Trong sương mù bốc lên của phòng tắm, vang lên tiếng thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ gấp gáp của nữ nhân.

Nằm ở giường lên, Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn trong ngực hỏi:

- Tại sao em biết nhiều chiêu như vậy?

Lộ Văn nằm ở trong ngực của Nhạc Trọng, nghe vậy lườm hắn một cái nói:

- Trên mạng có nhiều, rất nhiều. Như thế nào, anh không vui sao?

Nhạc Trọng cười cười, hắn hôn lên trán của Lộ Văn một cái, nói:

- Ưa thích!

Trẻ con thế hệ này tiếp nhận tin tức còn hơn cả Nhạc Trọng lúc trước rất nhiều. Lộ Văn trước kia là nữ tử vô cùng tinh quái, thứ mà nàng tìm hiểu còn vượt xa những cô gái bình thường.

Lộ Văn giống như con mèo nhỏ nằm trong ngực của Nhạc Trọng trong, cảm thấy mỹ mãn ngủ tiếp:

- Em mệt mỏi rồi! Ngủ đi!

Nhạc Trọng cũng ôm Lộ Văn, tiến vào trong mộng đẹp.

Ngày hôm sau Nhạc Trọng tiếp tục mang theo người đi thanh lý xe cộ trên đường cao tốc.

Trương Tường thì mang theo mấy tên phần tử vũ trang đi xe Jeep chạy về hướng Ma Sơn Thôn một chuyến. Hắn biết rõ Vương Quang Hổ sẽ không đem khối bánh ngọt súng ống đạn dược phân cho hắn miếng nào đâu, hắn cũng chỉ co thể lui lại đợi cơ hội, đi Ma Sơn Thôn tìm kiếm chút ít vật tư.

Sau khi tiến vào Ma Sơn Thôn thì một gã phần tử vũ trang nhìn qua thi thể của tang thi, trong mắt tràn ngập kinh hãi: Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn

- Thật là lợi hại! Đây là do ba người kia làm?

Một gã phần tử vũ trang nhìn qua hài cốt của tang thi, cũng không khỏi sắc mặt đại biến:

- Tang thi nơi này có hơn trăm đầu, còn có tang thi quỷ ảnh tử, là do bọn họ làm sao?

Tang thi quỷ ảnh tứ chính là tang thi S1, là tang thi làm thế lực Vương Quang Hổ nhức đầu nhất, cũng không muốn gặp nhất. Những con S1 tốc độ quá nhanh, hơn nữa không sợ súng đạn, nếu không bắn nát đầu của nó, căn bản không giết chúng được. Vương Quang Hổ lần trước tới nơi này có mấy huynh đệ bị S1 bắt được, cuối cùng bị cuốn đi.

Trương Tường một cước đá vào mông tên phần tử vũ trang này, mắng:

- Mày quản khỉ gió chúng nó làm cái gì! Nhanh đi tìm vật tư cho lão tử.

Tên phần tử võ trang kia không dám nhiều lời, nhanh chóng chạy vào một gian nhà dân.

- Vâng! Tường ca!

- Là thịt khô, có hai cân thịt khô! Lần này phát rồi!

- Gạo, trong vạc này gạo có hơn mười cân a!

Những tên phần tử võ trang kia xuyên qua các nhà dân, thỉnh thoảng phát ra từng âm thanh vui sướng.

Đúng như Vương Quang Hổ phỏng đoán, vật tư trong Ma Sơn Thôn không thể nào bị Nhạc Trọng dùng một chiếc Đông Phong kilocalo chuyển toàn bộ được, vẫn còn không ít vật tư còn lại ở nơi này.

Trương Tường nhìn thấy bộ hạ mang theo nhiều vật tư như vậy, tâm tình cũng bắt đầu biến tốt hơn.

Đột nhiên lúc này trên một gian nhà dân, một con mèo biến dị to như con báo nhảy ra, thoáng cái đè lên người của một tên phần tử vũ trang, một ngụm cắn đứt yết hầu của tên này, tên phần tử võ trang này giãy dụa vào cái rồi chết.

- Lão hổ! Có lão hổ!

Ở bên kia không xa, một gã phần tử võ trang nhìn thấy con mèo biến dị to như con báo thì vẻ mặt kinh hãi, lớn tiếng kêu lên, đồng thời đem họng súng thay đưa lên nhắm vào con mèo bắn điên cuồng.

Những phần tử võ trang khác như chim sợ ná, vứt bỏ vật tư trong tay và cầm lấy súng trên người, đối với bắn như điên vào con mèo biến dị kia.

Nhiều viên đạn hình thành màn mưa bắn vào con mèo biến dị kia, con mèo biến dị kia nhảy lên nóc nhà, không ngừng bay nhanh, né qua đại lượng viên đạn, nhưng mà trên thân thể của nó vẫn nhiều ra mấy lỗ máu.

Nếu là sinh vật bình thường, cho dù lão hổ bị đạn súng trường bắn trúng thì chiến lực giảm nhiều. Nhưng mà đôi mắt mèo biến dị đỏ thẫm, càng thêm phẫn nộ, tốc độ nhanh hơn vài phần, không ngừng nhảy lên nóc nhà, tiếp cận đám người Trương Tường.

- Rút lui! Rút lui! Nhanh lái xe!

Trương Tường thoáng cái nhảy lên xe, nhìn qua lái xe quát lên.

Tốc độ của con mèo biến dị kia quá nhanh, bắn nổ đầu của nó quá khó, không phải là đám ô hộp bọn hj làm được. Một khi bị mèo biến dị này tiếp cận, Trương Tường cũng không phải là đối thủ.

Lái xe nhanh chóng khởi động sô tô, chạy nhanh về phương xa.

Những phần tử võ trang khác đồng thời buông tha chống cự, nhanh chóng phóng lên xe.

- Tường ca! ! Tường ca! Tôi còn chưa lên xe! Chờ tôi một chút!

Một gã phần tử võ trang phản ứng chậm một bước, không có nhảy lên xe Jeep, hắn tràn ngập tuyệt vọng hét lớn.

Trương Tường như không nghe thấy, chỉ thúc giục lái xe:

- Nhanh! Lại nhanh một chút!

- Chó má! Chết thì mọi người cùng chết!

Tên phần tử võ trang kia tuyệt vọng, phẫn nộ giơ súng nhắm vào hai chiếc xe Jeep bắn như điên.

Viên đạn bay loạn không có viên nào bắn trúng hai chiếc xe Jeep.

Tên phần tử võ trang muốn lắp đạn, con mèo biến dị kia đã bổ nhào qua hắn, một ngụm cắn đứt yết hầu của hắn, máu tươi văng khắp nơi.

Tiêu diệt tên phần tử võ trang kia, con mèo biến dị nhìn qua hai chiếc xe Jeep xa xa, cúi đầu xuống cắn nát phần bụng của tên phần tử võ trang, bắt đầu bữa ăn của mình.

- Móa! Nơi này vẫn còn quái vật.

Trương Tường kinh hồn chưa định nhìn qua phía sau, mắng một câu. Lúc này hắn tổn thất hai huynh đệ, lực lượng trong tay hắn lại giảm đi nhiều, làm cho hắn vô cùng đau lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK