Mục lục
Thần Ma Hệ Thống
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhạc Trọng lúc này tùy thân mang theo lương thực không nhiều, chiêu mộ hai trăm bộ hạ cũng đã là cực hạn, sau khi đoàn xe vận chuyển lương thực tới thì hắn có thể chiêu mộ nhiều người sống sót.

Đương nhiên Nhạc Trọng chiêu mộ người sống sót cũng không có khả năng quá nhiều, nếu như quá nhiều, chính phủ thành phố SY sẽ không để yên.

Trương Hòa lăn lộn ở khu vực này đã lâu, đối với những người sống sót đều có hiểu rõ, cho hắn lựa chọn thì một ít người trung thực, chịu khổ chịu cực đều thu. Những tên du côn lưu manh, ăn trộm lừa đảo, ưa thích trộm gian dùng mánh lới cặn bã thì loại bỏ ra.

Ngưu Đại Huy đã từ trên mặt đất đứng lên. Hai mắt của hắn oán độc nhìn Trương Hòa nghiến răng nghiến lợi nói một câu:

- Trương Hòa! Mày chờ, tôi sẽ không dễ dàng buông tha cho mày đâu!

Nói xong Ngưu Đại Huy nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Trương Hòa mang theo hai trăm người được chiêu mộ đi tới trước mặt Nhạc Trọng.

- Nhạc lão đại, dựa theo ngài phân phó, hai trăm người đã tới.

Nhạc Trọng ngồi trong sân, mà Ôn Bội San hiếu kỳ đang ở bên cạnh hắn, mà bên phải của hắn là Đồng Hiểu Vân cùng Trương Ngọc Lan. Mặt khác các chiến sĩ đặc chiến doanh đều có nhiệm vụ, lẻn vào trong thành phố SY giám thị mấy thế lực lớn nhỏ.

Đúng lúc này một đám nam tử trẻ tuổi mang dao búa đi tới, một gã nhuộm tóc vàng, bấm lỗ tai, vẻ mặt bướng bỉnh hung thần ác sát đi tới phía của Nhạc Trọng, sau đó ánh mắt nhìn qua Ôn Bội San, Đồng Hiểu Vân, Trương Ngọc Lan ba nữ đầy tham lam.

Một tên làn da ngâm đen, ăn mặc áo sơ mi không cài nút lộ ra hình sâm đi tới, vẻ mặt hung ác cầm đại khảm đoa đi tới trước Nhạc Trọngvà mắng:

- Mẹ kiếp! Nhạc Trọng này là đồ vương bát đản, mày tới nơi này nhận người, hỏi qua Hắc Hổ bang chúng tao không vậy? Mẹ nó, không có trải qua Hắc Hổ bang đồng ý mà mày dám nhận người, muốn chết có phải hay không?

Nhìn thấy đám bang chúng Hắc Hổ bang bỗng nhiên xuất hiện, hai trăm người sống sót vừa chiêu mộ tới tránh qua một bên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn qua đám người tới. Hắc Hổ bang chính là bá chủ khu vực này, mở sòng bạc, tổ chức phụ nữ bán dâm, cho vay nặng lãi làm tận chuyện xấu. Đồng thời thế lực của bọn chúng cũng lớn, có được hơn một trăm bang chúng hạch tâm, có thể đánh nhau có thể liều, trong khu vực này cực kỳ hung hăng càn quấy, không ai dám chọc vào bọn chúng.

Tên nhuộm tóc vàng bấm lỗ tai, vẻ mặt bướng bỉnh chính là con trai của bang của Hắc Hổ bang Vân Phi, Vân Cường! Vân Cường cũng là một người trẻ tuổi tâm ngoan thủ lạt, chết trong tay hắn không dưới mười người. Làn da ngăm đen, tay cầm đại khảm đao chính là Trình Vân Thư, chính là một trăm năm đại kim bài của Hắc Hổ bang, trước tận thế là tay chân đại bang, một tay đao pháp cực kỳ tàn nhẫn, trong tay lấy mạng không ít người.

- Mày đi chết đi!

Nhạc Trọng khẽ chau mày, trực tiếp nã một phát đạn vào đầu của Trình Vân Thư.

Phanh một tiếng súng vang! Đầu của Trình Vân Thư có lỗ máu, thân thể vô lực ngã ra sau. Trong mắt của hắn tràn ngập không tin cùng kinh hãi. Hắn không nghĩ tới Nhạc Trọng thậm chí ngay cả nói cũng không nói, trực tiếp nổ súng.

Những bang chúng Hắc Hổ bang đằng đằng sát khí vẻ mặt không thể tin nhìn qua Trình Vân Thư ngã xuống đất. Đây chính là đả thủ kim bài của Hắc Hổ. Trong sống mái tranh đoạt địa bàn thì đây là trâu bò lấy một đánh sáu, trâu bò như vậy lại chết trong tay của Nhạc Trọng.

- Tất cả quỳ xuống cho tao! Hoặc là đi chết!

Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi mấy tay chân của Hắc Hổ bang và lạnh như băng nói ra. Hắn ngay cả đứng cũng không đứng, vẫn ngồi trên ghế.

Bốn tên đặc chiến doanh cầm súng tiểu liên đi tới đây, họng súng trực chỉ vào hai mươi mấy tên lưu manh này.

Ở ngoài cửa, Trình Ngọc cũng vô thanh vô tức cầm súng tiểu liên nhắm vào đám Hắc Hổ bang này.

Chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh, năm người dễ dàng đem hai mươi mấy tên Hắc Hổ bang này đồ sát không còn.

Vân Cường nhìn một màn này, trong nội tâm mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn quả thực hận không thể chém chết Ngưu Đại Huy. Nam nhân trước mặt là thế hệ tâm ngoan thủ lạt, một câu không hợp là động thủ giết người. Hơn nữa mở miệng là bức người quỳ xuống, quả thực là ác bá trong ác bá, ác ma trong ác ma.

Vân thương còn muốn nói gì, nhưng mà nhìn thấy hai mắt Nhạc Trọng tràn ngập sát ý thì trong lòng của hắn phát lạnh, thoáng cái quỳ xuống và lớn tiếng nói:

- Hiểu lầm! ! Đều là hiểu lầm!

Mười tên bang chúng Hắc Hổ bang cũng quỳ xuống. Nhưng mà có mười mấy tay chân của Hắc Hổ đang do dự. Bọn chúng gần đây có ngạo khí, bây giờ lại bảo bọn họ quỳ trước mặt người trẻ tuổi này, chuyện này làm bọn chúng không phục.

Bang bang! !

Âm thanh súng tiểu liên vang lên, đám bang chúng không bỏ vũ khí và quỳ xuống của Hắc Hổ bị đạn dày đặc bắn thành cái sàn, chết không thể chết lại.

Mười một tên bang chúng Hắc Hổ bang không thể phản kháng chết trong họng súng, một màn lãnh khốc này làm cho Vân Cường là thế hệ tâm ngoan thủ lạt cũng phải lạnh lòng. Hắn luôn luôn hung ác với địch nhân và tha thứ với mình. Nhưng mà lúc này lại sợ Nhạc Trọng trực tiếp hạ lệnh bắn chết bọn họ.

Hai trăm người sống sót mà Nhạc Trọng bảo Trương Hòa chiêu mộ tới nhìn thấy một màn tàn khốc này, trong nội tâm phát lạnh, không tự giác nhao nhao quỳ gối trước người Nhạc Trọng.

Nhìn thấy một màn này mọi người quỳ xuống, trong mắt Trương Ngọc Lan hiện ra thần sắc nóng rực, nàng nhìn tqua Nhạc Trọng trong mắt tràn ngập sùng bái.

Nhạc Trọng nhìn qua Vân Cường đang quỳ và lạnh như băng nói:

- Mày là người phương nào?

Mười hai bang chúng Hắc Hổ bang tử vong với Nhạc Trọng căn bản không có để trong lòng. Tại thành phố SY này, chỉ cần Nhạc Trọng không đi công nhiên giết hại tên quan lớn nào, giết mấy tên hắc bang đánh rắm cũng không tính. Trên thực tế, vì tranh giành địa bàn, cơ hồ mỗi một ngày đều có hắc bang chém giết nhau, sau đó người chết. Chính phủ thành phố SY cũng không quan tâm tới loại chuyện này.

- Tôi là Vân Phi con của bang chủ Hắc Hổ bang Vân Cường Lúc này bị Ngưu Đại Huy đầu độc, lúc này mới không cẩn thận chọc ngài! Xin ngài đại nhân có đại lượng, tha cho chúng tôi một mạng! ! Hắc Hổ bang nguyện ý dùng ba tấn gạo bồi thường cho ngài!

Vân Phi quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng. Hắn từ nhỏ đến lớn đều không có cảm giác được áp lực lớn như vậy, hắn sợ không cẩn thận biến thành thi thể.

Nhạc Trọng gọi Trương Hòa trực tiếp hỏi:

- Hắc Hổ bang? Trương Hòa, Hắc Hổ bang có lai lịch gì?

Trương Hòa không do dự, trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng nói: truyện được lấy tại TruyenFull.vn

- Nhạc lão đại! Hắc Hổ bang là đại bang phái ở phố Hưng Long, bọn chúng kinh doanh sòng bạc, cho vay nặng lãi, bức bách phụ nữ bán dâm, là thế lực hắc ám hung ác.

Nếu như người khác hỏi Trương Hòa thì hắn có thể sẽ có chỗ do dự, nhưng mà có Nhạc Trọng hậu thuẫn, hắn căn bản không cần sợ hãi bất luận kẻ nào.

Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:

- Anh biết tổng bộ của Hắc Hổ bang ở chỗ nào không?

- Tôi biết rõ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK