Hàn Sắc đáp:
- Dạ!
Nói chuyện xong với Hàn Sắc, Nhạc Trọng đi tới trước mặt Lộ Hoa lạnh lùng nói:
- Ta có thể tha thứ sai lầm của tứ đại gia tộc. Nhưng ta muốn toàn bộ bộ đội trong tay các ngươi. Nếu không một khi ta mang binh đánh bại quân đội của các ngươi, ta sẽ đem toàn bộ người của tứ đại gia tộc giết sạch, chó gà không tha!
Hiện tại Vân Châu đang lâm vào nguy cơ chưa từng có từ trước tới nay, nếu không thể đoàn kết toàn bộ nhân loại bên trong, như vậy Khủng Long nhân vừa đến nhân loại chỉ còn đường bị diệt vong.
Nếu hắn thu nhận quân đội của tứ đại gia tộc, trong tay hắn lại có thêm một lực lượng võ trang. Mà nếu tứ đại gia tộc tiếp tục nắm giữ tư binh, như vậy hắn phải phân ra thật nhiều bộ đội chế hành bọn họ, đây là chuyện mà hắn hoàn toàn không thể khoan dung.
Lộ Hoa biến sắc gian nan nói:
- Đại nhân, tôi không có quyền hạn như vậy!
Nhạc Trọng âm trầm phất tay:
- Ngươi có thể lập tức quay về tìm người có thể làm chủ. Các ngươi chỉ có thời gian một buổi tối, đừng khiêu chiến sự kiên nhẫn của ta. Nếu quy hàng với ta, đại bộ phận tài sản cùng an toàn nhân thân của các ngươi sẽ được bảo hộ. Nếu cùng ta đối lập, đừng trách ta xuống tay vô tình!
Lộ Hoa gian nan lên tiếng:
- Dạ!
Nhạc Trọng xoay người nhìn Chu Tân:
- Chu Tân!
Chu Tân vội đáp:
- Đại nhân có gì phân phó?
Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hàn quang lạnh lùng nói:
- Ngươi trở về cho Chu gia hướng toàn bộ quý tộc nhắn ra mệnh lệnh của ta, làm cho bọn họ ngày mai đem toàn bộ lực lượng võ trang giao cho ta. Nếu giao ra, ta bảo đảm an toàn tài sản cùng tính mạng bọn họ. Nếu không giao, ngày mai đại quân đánh bại họ sẽ diệt sạch cả nhà!
Chu Tân nghe được lời nói đầy mùi máu tươi của hắn thân thể run lên:
- Bệ hạ xin yên tâm, Chu gia nhất định sẽ thực hiện theo lệnh ngài. Chu gia sẽ dẫn đầu giao ra lực lượng võ trang cho bệ hạ!
Nhạc Trọng vỗ vai Chu Tân:
- Tốt! Chỉ cần Chu gia nguyện trung thành với ta, ta sẽ không bạc đãi các ngươi!
Chu Tân kích động, thân thể phát run cung kính nói:
- Đa tạ bệ hạ, đa tạ bệ hạ!
Nhạc Trọng nói:
- Lui ra đi!
- Bệ hạ, đây là hòn minh châu xinh đẹp nhất Chu gia chúng tôi, Chu Huyên. Chu gia hi vọng nàng có thể trở thành phi tử của ngài!
Chu Tân lấy ra một máy ghi hình mở ra, từng đạo quang mang chớp động, một cô gái chừng mười sáu mười bảy tuổi, mắt ngọc mày ngài, da thịt trắng tuyết, dáng người cao gầy gợi cảm, có đôi mắt xinh đẹp ngây thơ như nai con xuất hiện trong màn hình.
Nhạc Trọng thản nhiên nói:
- Ta không hứng thú làm hoàng đế, nhưng ta có thể cho nàng làm nữ nhân của ta!
Lúc này cùng Chu gia đám hỏi có thể làm cho họ cảm thấy yên tâm, đám hỏi chính trị có đôi khi cũng là một loại thủ đoạn cần thiết. Tuy Nhạc Trọng không phải là một chính khách đủ tư cách, nhưng hắn không ngừng học tập, vì vậy cũng hiểu được một ít thủ đoạn lợi dụng.
Chu Tân phấn chấn cười nói:
- Đa tạ bệ hạ! Đa tạ bệ hạ!
Có thể cùng chủ nhân của Thiên Đô hoàng thành, thậm chí là của Vân Châu tương lai đám hỏi, tiền đồ của Chu gia bất khả hạn lượng, chỉ cần họ cẩn thận một chút, ngày sau vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết.
Chu gia đã biết trong tay Nhạc Trọng có siêu cấp trí năng, còn có một quân đội thành vệ quân trung ương nguyện trung thành, nắm giữ toàn bộ binh khí chiến tranh nội ngoại thành, chuyện thống nhất hoàng thành sẽ không thành vấn đề. Đồng thời dựa vào lực lượng cường đại, chỉ cần không phạm phải những sai lầm ngu xuẩn, muốn thống nhất cả Vân Châu chỉ là vấn đề thời gian. Chính bởi vì như thế Chu gia mới đem toàn bộ lợi thế đặt lên người Nhạc Trọng.
Trong mật thất ngầm, Lộ Hoa đem yêu cầu của Nhạc Trọng nói với bốn gia chủ.
Đậu Mông trầm giọng hỏi:
- Các ông thấy thế nào?
Trần Mộc nói:
- Đáp ứng hắn. Chỉ cần gia tộc chúng ta bảo tồn, hết thảy có thể bắt đầu lại từ đầu!
Lục Nhất thoáng trầm tư, nói:
- Có thể đáp ứng hắn, hắn muốn chúng ta giúp hắn duy trì trật tự hoàng thành thì chúng ta sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi!
Đậu Mông cùng hai gia chủ khác đều đưa mắt nhìn qua Triệu Thắng.
Triệu Thắng trầm mặc một lúc chậm rãi thở dài nói:
- Hiện tại cũng chỉ có thể đáp ứng hắn mà thôi!
Sau khi tứ đại gia tộc lựa chọn đầu hàng, thập phần lưu loát đem binh quyền trong tay giao cho Nhạc Trọng. Nhóm gia chủ cũng hiểu rất rõ ràng, lấy trang bị cùng binh lực trong tay bọn họ căn bản không thể đối kháng với siêu cấp trí năng. Nếu mạnh mẽ đối chiến tứ đại gia tộc sẽ máu chảy thành sông, mà đối với Nhạc Trọng mà nói chỉ tốn thêm chút thời gian để nắm giữ Thiên Đô hoàng thành trong tay mà thôi.
Sau khi tứ đại gia tộc đem binh lực giao cho Nhạc Trọng, đại bộ phận quý tộc trong thành nghe theo lời khuyên bảo của Chu gia đem tư binh giao ra ngoài.
Những quý tộc không muốn giao ra binh quyền đều bị Nhạc Trọng phái binh giết hết sạch sẽ. Dưới tử vong uy hiếp, những người khác đều thành thật đem tư binh trong tay giao cho Nhạc Trọng.
Những tên côn đồ lưu manh nhân cơ hội giết chóc cướp của đều bị Nhạc Trọng phái binh bắt hết, trực tiếp xử tử.
Tứ đại gia tộc cùng Chu gia nghe theo hứa hẹn, vận dụng ảnh hưởng bắt đầu giúp Nhạc Trọng khôi phục trật tự trong hoàng thành. Dưới sự trợ giúp của địa đầu xà, trật tự trong thành rất nhanh đã khôi phục lại.
Trong hoàng thành, một chiếc quân xa chạy nhanh dừng trước biệt thự Chu gia, quân xa mở ra, Nhạc Trọng trong một thân quân phục màu đen bước xuống.
Trước Chu gia, gia chủ Chu Vọng mang theo con cháu trực hệ đã sớm chờ đợi trước cửa.
Nhìn thấy Nhạc Trọng từ trong xe bước xuống, Chu Vọng tiến lên cung kính nói:
- Bệ hạ đại giá quang lâm, Chu Vọng không tiếp đón từ xa, xin bệ hạ thứ tội!
Trước Chu phủ truyền ra thanh âm hô vang chỉnh tề:
- Cung nghênh bệ hạ giá lâm!
Mặc dù Nhạc Trọng không chính thức đăng cơ xưng vương, nhưng trong Thiên Đô hoàng thành mọi người đều xem hắn là hoàng đế tương lai.
Sau khi Nhạc Trọng nắm quyền, cũng không tùy ý phóng túng bộ hạ cướp đoạt mỹ nữ tiến hành hưởng lạc mà nghiêm túc chỉnh biên quân đội, nghiêm túc xử lý trị an trong thành, làm yên lòng thủ lĩnh các thế lực lớn, điều này làm thật nhiều quý tộc trong hoàng thành đều quy tâm.
Với lực lượng võ trang cường đại trong tay Nhạc Trọng, trừ phi hắn phạm phải chuyện điên rồ như Ngụy Minh Thanh, nếu không chỉ cần dựa vào lực lượng trong hoàng thành đã đủ thống nhất Vân Châu.
Nhạc Trọng nói:
- Chu gia chủ không cần đa lễ. Lần này tôi có thể nhanh chóng nắm giữ Thiên Đô, không thể bỏ qua công lao của Chu gia, những điều này tôi đều ghi tạc trong lòng!
Trong lòng Chu Vọng vui vẻ nhưng trên mặt vẫn cung kính nói:
- Đa tạ bệ hạ!