Phanh!
Ngay trong gang tấc khi tay Cung Trường Thiên gần chạm đến Cốc Mục, đầu y trực tiếp nứt toác ra.
Gần như cùng lúc ấy, đầu Lan Tư và các chiến sĩ khác cũng nứt toác một cách kì dị.
- Coi như cũng có chút cốt khí.
Trong hai mắt Cốc Mục lộ vẻ lạnh lùng và tàn khốc, y liếc mắt nhìn những thi thể xung quanh, xoay người rời khỏi chỗ này.
Cung Trường Thiên thống suất đệ tam quân thì bị Cốc Mục mang theo mười lăm tên tứ giai Thực Nhân tộc tiêu diệt, khiến cho tổ chức Thánh chiến cũng cảm thấy rung chuyển không thôi. Trong quân kháng chiến mà hắn lĩnh suất toàn là tinh nhuệ quân trong tổ chức, mà đại bộ phận đều là nhị giai thần chiến sĩ, những người cao thủ mang họ Cao trong tổ chức.
Đội quân của Cung Trường Thiên bị tiêu diệt chỉ một thời gian ngắn sau, đám người trong tổ chức hoảng sợ vô cùng, Nhạc Trọng lại phải ở trong căn cứ trấn an mọi người.
Đám Thực nhân quỷ kia vừa ra tay liền bày ra thực lực áp đảo bọn họ, khi đệ tam quân bị tiêu diệt thì không còn ai dám phản kháng ý kiến của Nhạc Trọng, chỉ muốn cấp bách tiêu diệt hết toàn bộ đám Thực nhân quỷ mà thôi.
Nhạc Trọng tuy dùng năng lực của Bạch Y để đám Thực nhân quỷ kia ăn khổ không ít, nhưng cũng không thể nào làm bị thương tới nguyên khí của bọn chúng được, thế giới này vẫn nguyên bản là do bọn thực nhân tộc chiếm lĩnh thống trị.
Cổ Thác phế tích, trong một gian hội nghị, hội tụ toàn bộ những bị đại cán bộ dưới trướng Nhạc Trọng.
Nhạc Trọng hỏi Bạch Y:
- Theo như tình báo của Lôi Địch thì trên thế giới này là còn có vũ khí chiến đấu so với người máy RH2 càng mạnh mẽ hơn. Chúng ta tuy đánh hạ mười một tòa thành thị nhưng cũng hề phát hiện ra loại binh khí chiến đấu này, vậy những thứ binh khí đó giờ đang ở nơi nào?
Bạch Y từng kinh qua nhiều đại chến giữa nhân loại và tang thi, đối với chiến đấu, hiểu biết của nó vẫn luôn vượt qua Nhạc Trọng.
Bạch Y cấp tốc trả lời:
- Thánh thành ,theo như phân tích của ta, có nhiều binh khí chiến đấu của nhân loại đều bị phong ấn bên trong Thành thành.
Nhạc Trọng nhìn những người xungquanh rồi trầm giọng hỏi:
- Thánh thành ư! Ai đã đi qua Thánh thành thì nói cho ta biết tình huống một chút.
Những vị cán bộ kia nhìn nhau trầm mặc.
Nghe tới hai chữ Thánh thành thì khóe miệng Khải nhếch lên, tựa như hắn nhớ lại chuyện gì đó không hay, do dự một hồi rồi chậm rãi nói:
- Ta đã đi qua Thánh thành!
- Thánh thành kia là nơi mà đám người Thực nhân quỷ coi là thánh địa bộ tốc. Song đó cũng là nơi mà biết bao nhiêu nhân loại mơ ước, nó cũng chia làm nội ngoại thành. Nội thành thuần túy là thực nhân tộc thiên tài được ở, mà ngoại thành thì là nhân loại, thực nhân tộc hỗn tạp mà sống cùng nhau.
- Ở trong thánh thành có pháp luật nghiêm ngặt, cho dù là Thực nhân quỷ thì cũng không thể vô duyên vô cớ tùy ý giết hại nhân loại. Tùy tiện giết nhân loại thì sẽ bị phán trọng tội. Hơn nữa ở trong thánh thành, có một bộ khoa học kỹ thuật vượt trên cả thế giới này, đại bộ phận những căn bệnh nan y tới nơi này để có thể chữa trị khỏi được.
- Nếu như muốn tiến vào Thành thành thì phải là tinh anh của nhân loại, mặc khác phải đồng ý làm chó săn chó Thực nhân quỷ. Ở trong thánh thành thì đám nhân loại kia không còn là đồng bào của chúng ta, mà là những con chó săn của đám thực nhân quỷ kia thuần hóa. Bọn họ căn bản không coi nhân tộc ở những nơi khác là đồng bọn, chỉ cần có mệnh lệnh, bọn họ sẽ cầm lấy dao tùy ý tàn sát nhân loại.
- Trong thánh thành cũng có chế độ hộ tịch nghiêm ngặt, mọi người đều phải lưu lại vân tay, đặc thù con ngươi ở bộ trị an. Khi tiến vào thánh thành thì phải thông qua kiểm tra vân tay và con ngươi, dò xét kim chúc, dịch thể,... không có một ai có thể tiến nhập vào trong thánh thành nếu như không có thân phận.
Khải tựa như cũng đoán ra được sự nghi hoặc của mọi người, chỉ nhàn nhạt nói:
- Tuy nói pháp luật nơi này đã được hoàn thiện, nhưng trên thực tế thì địa vị nhân loại ở đây cũng vẫn luôn thấp, cha mẹ và ca ca ta đều bị đám Thự nhân quỷ biến thành bữa cơm cho tốc nhân của chúng.
Nghe tới đó, trong mắt mọi người khi nhin Khải hiện lên một tia đồng cảm.
Nhạc Trọng quay qua hỏi Tư Đồ Băng:
- Trong thánh thành có cứ điểm của chúng ta hay không?
Tư Đồ Băng lắc đầu nói:
- Không có, chúng ta căn bản không có thành viên nào có thể phát triển bên trong thánh thành, tất cả các chiến sĩ có ý muốn đi vào Thành thành đều đã hy sinh rồi.
- Quả nhiên khó nhằn!
Nhạc Trọng nhíu mày, thầm nghĩ trong lòng.
Sau đó hắn hỏi mọi người một chút tình báo nhưng lại không kiếm được gì.
Giải tán hội nghị, một mình Nhạc trọng quay về phòng, trong đầu hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm, gọi Tương Mã Nhất Minh tới chỗ hắn.
Nhạc Trọng hỏi:
- Tương Mã Nhất Minh ngươi đã tới thánh thành bao giời chưa?
Tương Mã Nhất Minh thành thật đáp:
- Đã qua thưa chủ nhân!
Tinh thần Nhạc trọng chấn động không ngừng truy hỏi, từ trong miệng đối phương mà biết được tình huống bên trong Thánh thành.
Thánh thành vô cùng sâm nghiêm, phòng cực kỳ cẩn trọng theo như lời Khải nói, người thường khó có thể tiến vào được, coi như là tứ giai Thực nhân quỷ như Tương Mã Nhất Minh thì khi mang theo nhân loai tiến vào thành thành cũng phải tới một tòa thành thị ở phụ cận để khảo sát, sau hai năm khảo sát mới có thể đưa người đó đi vào trong Thánh thành được.
Về phần tam giai thần chiến sĩ cho dù có muốn đưa nhân loại tiến vào trong thành cũng là loại chuyện không thể nào xảy ra. Nuế muốn để một nhân loại tiến vào thành thành thì phải đề cử. Sau khi thánh thành cho người tới khảo sát, không có vấn đề gì thì mới có thể cho vào, tinh anh nhân loại hay là ông già sáu mươi, lúc ấy mới được phép cho vào trong Thánh thành.
Nhạc Trọng cuối cùng đã hiểu được tình huống của Thánh thành, sau ba ngày tự ra kế hoạch cuối cùng hắn quyết định.
Sau ba ngày, Nhạc Trọng dẫn theo Tương Mã Nhất Minh và Đoan Mộc Thắng dùng phi cơ trực thăng hướng về khu vực thánh thành bay đến.
Nhạc Trọng nếu như ở lại căn cứ quân kháng chiến, thì chín tháng sau cũng chỉ mới có thể mở rộng được quy mô lên gấp hai mà thôi. Đối mặt với quân chủ lực thì cũng không thể nào kham được một kích. Chỉ có chủ động tìm kiếm cơ hội thì mới có thể tìm được một đường sinh cơ.
Tĩnh mịch, hoang vu, ảm đạm, tựa như không còn một tia sinh cơ nào, Nhạc Trọng ở trên máy bay nhìn xuống, liền thấy một mảnh thành thị như vậy.
Đột nhiên trong lúc đó, tên lái trực thăng kia bỗng hét lên:
- Không xong! Thủ lĩnh, phía trước đang có sinh vật không rõ là gì đang bay tới bên này.
Sắc mặt Nhạc Trọng trầm xuống, quát lớn:
- Khẩn cấp hạ xuống!